"Em quá ỷ lại anh." Lâm An Lan thành thực đáp, "Như vậy, em sẽ vĩnh viễn không thể khôi phục kí ức. Em cần tiếp xúc với hoàn cảnh mà em quen thuộc. Như thế mới có thể nhanh chóng phục hồi kí ức."
Trình Úc cảm nhận được nỗi sợ trong lòng hắn dần lớn hơn.
"Không phải em đã nói sẽ ở chung sao?"
"Đây là tình huống bất ngờ mà." Lâm An Lan khuyên hắn, "Khi đó đâu ngờ em sẽ mất trí nhớ đâu."
"Anh không muốn em khôi phục ký ức sao?" Lâm An Lan hỏi hắn.
Trình Úc không muốn, làm sao mà hắn muốn được cơ chứ? Lâm An Lan mới vừa ở bên hắn, mới vừa cùng hắn trải nghiệm cuộc sống có mơ hắn cũng không dám mơ tới. Sao mà hắn lại mong Lâm An Lan khôi phục chứ?
Hắn vòng qua bàn, đi tới bên người Lâm An Lan, đỡ vai anh nhẹ nhàng hỏi, "Bảo bảo, có phải là vì chuyện vừa rồi? Em không vui? Em giận anh rồi ư?"
Lâm An Lan lắc đầu, anh không hề tức giận. Mặc dù có chút buồn, thế nhưng cũng có thể hiểu được.
Anh chỉ muốn nhanh chóng nhớ lại. Có như thế, Trình Úc mới có thể yên tâm yêu đương với anh mà không cần lo sợ gì.
Chứ không phải đối mặt với một người yêu có ký ức không hoàn chỉnh như anh.
"Em muốn khôi phục sớm một chút. Để anh không phải sợ hãi sau này em không vui nữa. Anh có thể yên tâm yêu em mà không ngần ngại gì"
"Chúng ta bây giờ cũng có thể." Trình Úc sốt ruột, hắn ôm Lâm An Lan vào trong ngực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-anh-yeu-em-nhat/1065266/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.