Vừa rồi Thẩm Băng Đàn chỉ lo không để Sơ Niệm biết chuyện hai người tách phòng, căn bản không nghĩ nhiều.
Bây giờ Tần Hoài Sơ trở về phòng ngủ, Thẩm Băng Đàn nhất thời không biết phải làm sao.
Cô vốn định ngồi trong phòng khách thêm một lát nữa, kết quả lại bị Sơ Niệm giục đi ngủ.
Cô nhìn thời gian, quả thực cũng không còn sớm, cuối cùng đứng dậy: "Vậy em đừng thức khuya quá nhé."
Mở cửa đi vào, Tần Hoài Sơ đã nằm trên giường.
Anh đang dựa vào đầu giường, tùy ý lướt điện thoại di động, trông rất thoải mái thản nhiên.
Nghe thấy động tĩnh, Tần Hoài Sơ quét mắt tới, nhìn cô không rời.
Chỉ đơn giản lại trực tiếp như vậy, theo dõi nhất cử nhất động của cô.
Thẩm Băng Đàn bình tĩnh đóng cửa lại, do dự một chút rồi khóa trái cửa phòng.
Tần Hoài Sơ quan sát động tác nhỏ của cô, khóe môi nhếch lên đường cong nhàn nhạt.
Đi đến bên giường, cô phát hiện trên giường chỉ có một cái gối.
Vốn dĩ cô có hai chiếc, chiếc còn lại đang ở trong phòng sách, trước đó Tần Hoài Sơ vẫn thường dùng.
Tối nay Sơ Niệm ngủ ở phòng sách, lấy lại chắc chắn là không được.
Thẩm Băng Đàn chỉ có thể thương lượng với Tần Hoài Sơ: "Hay là anh sang nhà đối diện lấy thêm một cái gối về đây đi?"
Tần Hoài Sơ đặt điện thoại di động xuống, hai tay gối ra sau đầu, chậm rãi nói: "Sơ Niệm còn đang ngồi ở ngoài, nếu bây giờ anh sang nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-anh-chi-thich-em/3400156/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.