Cho đến khi ngồi lên xe buýt trở về Vịnh Thủy Vân, trong đầu Thẩm Băng Đàn vẫn tràn ngập câu hỏi cuối cùng của Tần Hoài Sơ.
Giọng điệu của anh rất dễ khiến người ta phải suy nghĩ nhiều, làm cô không biết phải trả lời thế nào.
Trở lại Vịnh Thủy Vân, khi bước vào đơn nguyên, cô thấy một thông báo dán ở trên, nói rằng tối nay thang máy sẽ bảo trì, không thể sử dụng từ 8 giờ tối đến 6 giờ sáng mai.
Vẫn chưa đến 8 giờ, cô tùy ý liếc nhìn rồi đi thẳng thang máy lên tầng bảy.
Chỉ vì một lỗi chính tả mà bây giờ cô thực sự không còn mặt mũi nào đối mặt với Tần Hoài Sơ nữa.
Sau khi ra khỏi thang máy, cô cố gắng di chuyển nhẹ nhàng nhất có thể, cố gắng lẻn về nhà một cách lặng lẽ mà không để anh phát giác.
Tuy nhiên, khi mở khóa cửa vẫn phát ra một tiếng "bíp".
Thẩm Băng Đàn nhanh chóng mở cửa đi vào.
Cửa còn chưa đóng lại, Tần Hoài Sơ ở đối diện đã đi ra ngoài, hình như anh vừa mới tắm xong, mặc một chiếc áo len màu đen, tóc vẫn chưa khô hẳn, còn ướt.
"Em về rồi à?" Giọng anh khàn khàn, có vẻ đang rất mệt.
Thẩm Băng Đàn cứng đờ trong chốc lát, máy móc gật đầu, cố gắng hết sức bỏ qua lịch sử trò chuyện trước đó của hai người: "Nghe Phạm Dương nói đã lâu rồi anh chưa được nghỉ ngơi tử tế, sao anh không đi ngủ đi?"
"Đói quá, không ngủ được." Anh tự tin trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-anh-chi-thich-em/3400139/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.