"Cố ý?"
Tần Hoài Sơ nhướng mày, mấy ngón tay với khớp xương rõ ràng gõ gõ lên mặt bàn, lặp đi lặp lại thưởng thức lời nói của cô.
Thẩm Băng Đàn gật đầu như học sinh ngoan: "Vâng, đúng vậy."
Tần Hoài Sơ ngồi thẳng dậy, hơi nheo mắt nhìn cô chăm chú.
Khuôn mặt trái xoan trắng trẻo sạch sẽ, lông mi dài và cong khẽ rũ xuống, đổ bóng nhàn nhạt xuống hai đầu mũi, khi mím môi không nói mang theo khí chất bẩm sinh có phần lạnh lùng và xa cách.
Cô luôn có vẻ xa cách và khó tiếp cận.
Nhưng trên thực tế, bản chất bên trong là một cô gái vô cùng ngoan ngoãn, lại rất nghe lời.
Nhưng mà một khi đã bướng bỉnh, cũng sẽ rất khó bảo.
Nói chia tay là chia tay thật, mấy năm nay cũng không chủ động liên lạc với anh lấy một lần.
Thậm chí còn đổi số điện thoại, cắt đứt hoàn toàn với anh.
Một lúc sau, Tần Hoài Sơ hơi cong ngón trỏ ngoắc ngoắc cô: "Lại đây, để tôi xem em cố ý đến mức nào."
Giọng nói lạnh lùng nhưng không hề nhạt nhẽo, âm cuối pha chút lười biếng.
Thẩm Băng Đàn đưa trà chiều tới, đặt lên bàn rồi lấy đồ ăn vặt bên trong ra: "Là vị sầu riêng mà anh thích."
Tần Hoài Sơ cầm chiếc bút ký trên bàn lên, kẹp giữa các ngón tay nghịch nghịch một cách thuần thục, vẻ mặt cà lơ phất phơ, giống hệt hồi còn đi học hững hờ nghe giảng trên lớp.
Thẩm Băng Đàn nhất thời không đoán ra được tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-anh-chi-thich-em/3400123/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.