Thấy Thẩm Băng Đàn nhìn chằm chằm vào camera, Dương Hiên nghi ngờ nhìn sang: "Cô đang nhìn gì thế?"
"Vừa rồi anh có nghe thấy âm thanh phát ra từ bên kia không?" Thẩm Băng Đàn vẫn nhìn về hướng đó, hơi cau mày lại, ra vẻ suy tư.
Dương Hiên vừa rồi chỉ bận sốc vì chuyện Thẩm Băng Đàn khuyên cậu ta tự bảo vệ bản thân thật tốt, thực sự không chú ý đến bất kỳ âm thanh nào cả.
Thẩm Băng Đàn nói: "Hình như camera đang bật, vừa rồi có tiếng động, hẳn là bên kia có người."
Dương Hiên liếc nhìn camera, lập tức trở nên thận trọng, thì thầm với Thẩm Băng Đàn: "Chẳng lẽ đây là một phần trong cuộc phỏng vấn của chúng ta à?"
Lúc này, có một làn sóng âm thanh từ loa phát ra, sau đó đèn báo camera vụt tắt, không còn động tĩnh nữa.
"Hình như tắt rồi." Dương Hiên thở phào nhẹ nhõm, thấp giọng lẩm bẩm: "Đã cho nhậm chức rồi, còn muốn khảo nghiệm gì nữa vậy?"
Thẩm Băng Đàn không để tâm nhìn đi chỗ khác: "Anh không làm gì cả, không cần sợ."
"Tôi không làm gì cả —— "
Dương Hiên dừng lại, quan sát vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh của Thẩm Băng Đàn, tốt bụng hạ giọng nhắc nhở cô: "Nhưng cô vừa nói ông chủ thích đàn ông, còn bảo tôi hãy cẩn thận kẻo bị dùng quy tắc ngầm đấy."
Khóe miệng Thẩm Băng Đàn khẽ giật giật, sửng sốt trong giây lát rồi bừng tỉnh, lộ ra một loạt các biểu cảm:
"Tôi có nói thế hả?"
"Hình như có chuyện đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-anh-chi-thich-em/3400120/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.