Không ngừng đẩy nhanh tốc độ, Phúc Nhạc rốt cuộc đúng giờ về đến khách sạn, cùng đoàn đội lên xe chuyên dùng đến bệnh viện.
Tuy Phúc Nhạc cả đêm không nghỉ ngơi, nhưng sau khi cùng Vu Tử Ninh gặp mặt hắn cảm thấy cả người tinh thần đều tốt hơn rất nhiều, thậm chí so với lúc trước còn có sức lực hơn.
Phúc Nhạc bắt đầu cống hiến hết mình cho việc điều trị các bệnh nhân được chẩn đoán và nghiên cứu thuốc, đồng thời dành nhiều thời gian để thảo luận về suy nghĩ của mình với các đồng nghiệp chuyên gia.
Trước đây nhóm chuyên gia sẽ không sẵn lòng nói chuyện với một đứa trẻ vừa mới tốt nghiệp đại học hay thậm chí chưa tới kỳ thực tập như vậy, nhưng trong những tình huống nghiêm trọng như hiện giờ, suy nghĩ của mọi người đều đáng được lắng nghe, mấy bác sĩ tuy rằng không thể trực tiếp tham dự đối chẩn đoán chính xác những bệnh nhân được xác nhận để nghiên cứu thuốc, nhưng trong bữa ăn sẽ thường xuyên nói chuyện với nhau về các ca bệnh mà mình tiếp xúc để có cái nhìn rõ hơn về việc nghiên cứu thuốc.
Trong khi hỗ trợ ổn định lại số bệnh nhân chật kín trong bệnh viện, Phúc Nhạc và một số y tá hướng dẫn phân loại bệnh nhân, tận lực chẩn đoán bệnh tình chính xác mỗi người, bệnh nhân nghi ngờ và bệnh nhân không mắc dịch bệnh để đảm bảo rằng sẽ không có ca lây nhiễm chéo.
Ở nhà, Vu Tử Ninh đã cập nhật blog cảm xúc của mình với tư cách là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-thanh-gioi-nghiem/2504102/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.