- Haiz, Tần tiên sinh, đứa con gái này quá ngang ngược rồi, bởi vì người bên cạnh nịnh nọt nó quá nhiều, khiến nó trở nên cao ngạo, ngài đừng để ý.
Chu Thanh Sơn vẻ mặt bất đắc dĩ.
Tần Xuyên cũng không quá để ý, đấu võ mồm với Chu Phương Ngữ cũng thuần túy là tìm niềm vui, sao có thể tức giận.
- Tần tiên sinh, xin hỏi bệnh tình của Tinh nhi hiện giờ ra sao? Còn cần trị liệu như nào?
Chu Thanh Sơn lo lắng muốn biết.
- Hiện giờ độc tố trong cơ thể cô ấy đã được trừ đi rất nhiều, kinh mạch cũng đã sống lại không ít, có lẽ tiến hành trị liệu thêm hai đợt là có thể khôi phục.
May mà mấy năm nay mọi người không buông bỏ việc vận động cơ bắp cho cô ấy, hai chân không bị teo rút, chỉ cần trải qua một số phương thuốc thư kinh hoạt lạc, kiện cốt tăng cơ là sẽ không có vấn đề gì.
Tần Xuyên nói.
Chu Vân Phong mỉm cười gật đầu:
- Vậy phiền Tần tiên sinh kê phương thuốc, để tôi phái người tới y quán lấy.
- Không phải chỉ là một đơn thuốc hoạt lạc bình thường sao? Một Trung y lâu năm như ông không kê nổi?
Tần Xuyên kinh ngạc hỏi.
Chu Vân Phong ngại ngùng nói:
- Vẫn là Tần tiên sinh kê đơn thì tốt hơn, đơn của tôi khẳng định không tốt bằng ngài.
Tần Xuyên câm lặng, xem ra người Chu gia đã quá sùng bái mình rồi. Chỉ có điều đã làm thì làm cho chót, tiễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2282044/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.