Tần Xuyên vui vẻ:
- Bác sĩ Chu, cô đổi ý rồi hả?
Chu Phương Ngữ lắc đầu.
Tần Xuyên cẩn thận nhìn một cái, nữ bác sĩ lộ ra tư thái e thẹn của các cô gái nhỏ, vì vậy ngôn từ chính nghĩa nói:
- Tiểu thư Chu Phương Ngữ, tôi không phải người tùy tiện. Chúng ta quen nhau không bao lâu, cô tỏ tình với tôi rất không thích hợp!
- Anh đi chết đi! Ai muốn tỏ tình với anh chứ?!
Chu Phương Ngữ tức giận tới dậm chân, óc người này mọc ở mông sao?!
- Hả? Không phải thổ lộ sao.
Tần Xuyên cười xấu hổ nói:
- Vậy cô dùng biểu lộ này là có ý gì?
- Tôi… Tôi…
Chu Phương Ngữ lắp bắp, cúi đầu nhỏ giọng nói:
- Tuy rằng anh dùng Trung y chữa bệnh cho chị gái tôi, còn chiếm tiện nghi của chị ý, tôi rất không cao hứng.
Nhưng… tôi vẫn muốn cảm ơn anh, xin anh nhất định phải chữa khỏi cho chị tôi.
Nói xong, Chu Phương Ngữ đột nhiên khẽ khom người, trịnh trọng nói:
- Xin nhờ anh.
Đợi khi làm xong, Chu Phương Ngữ quay người chạy ra ngoài, giống như nai con sợ hãi, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng.
Tần Xuyên sững sờ một chút, không khỏi nở nụ cười.
Hắn nhớ tới câu đánh giá của Chu Phương Tinh với em gái mình, tuy rằng tính tình hơi tệ một chút, nhưng tâm địa rất thiện lương.
Chỉ có điều vì sao mình dùng Trung y chữa bệnh cho chị cô ta, sẽ khiến Chu Phương Ngữ mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2282040/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.