Chương trước
Chương sau
Lúc này, Đường Vi đã trút bỏ khăn trùm đầu, xé khăn trùm đầu nhuốm máu thành mảnh vụn cỡ ngón tay, ném vào bồn cầu xối nước.

Khi cô định tiếp tục xé nát tiêu hủy quần áo dạ hành, cô trừng mắt nhìn Tần Xuyên.

- Lại muốn chiếm tiện nghi, quay đi, không cho phép nhìn.

Tần Xuyên bất đắc dĩ xoay người sang chỗ khác, vẻ mặt buồn bực. Cô nàng này đã bị thương rồi còn để ý chi tiết như vậy, nhìn xem cũng không khiến bộ ngực của cô ta thu nhỏ lại, thực nhỏ mọn!

Qua vài phút đồng hồ, Đường Vi rốt cuộc xử lý xong quần áo dạ hành nhuốm máu, lại mặc lễ phục dạ hội lúc trước.

Chẳng qua, sắc mặt của cô rất kém, nội thương khiến cô đi đường cũng suy yếu.

Tần Xuyên nhíu mày:

- Tiểu Vi Vi, cô đi ra ngoài như thế này vừa nhìn liền biết rõ cô có vấn đề, rất dễ bị hoài nghi.

- Vậy cũng hết cách rồi, chắc chắn Bạch Dạ sẽ nhanh chóng đưa ra phản ứng, trước khi cô ta phát giác được chúng ta, chúng ta rời khỏi nơi này trước.

Tần Xuyên lắc đầu:

- Vội vã rời đi sẽ càng thêm hoài nghi, trước tiên cô chờ một chút, tôi xử lý qua thương thế giúp cô một chút, ít nhất trong thời gian ngắn trông sẽ tốt hơn.

- Xử lý? Làm thế nào?

Đường Vi buồn bực.

- Cô quên lời Ôn lão đầu vừa nói rồi sao, tôi là bác sĩ.

Tần Xuyên cười cười, sau đó đi tới sau lưng cô gái, hai tay dùng ngón điểm liên tục vào mấy huyệt Thủy Phân, Thần Khuyết, Khí Hải của Đường Vi.

Từng đạo chân khí Băng Liên thông qua phương thức châm cứu của Liên Hoa Thần Châm, xuyên qua ngón tay tiến vào trong thân thể Đường Vi!

Những chân khí này giống như cảnh sát giao thông làm thông đường phố, khiến cho khí huyết bắt đầu vận hành ngay ngắn trật tự bên trong kinh mạch cô gái, hơn nữa đau đớn bởi thương thế cũng tạm thời hóa giải.

Mạc dù hiệu quả như vậy không bằng châm cứu, nhưng trong thời gian ngắn vẫn có thể chống đỡ một chút, khiến cho chân khí của cô ổn định lại.

Đường Vi ý thức được Tần Xuyên đang dùng một loại y thuật vô cùng huyền diệu trị liệu cho mình, hơn nữa chân khí của Tần Xuyên hoàn toàn không cùng một đẳng cấp với mình, cực kỳ mạnh mẽ dẫn đường chân khí của mình, giống như ông anh dẫn theo em gái vậy.

Cô gái không khỏi giật mình hé chiếc miệng nhỏ nhắn, sửng sốt hồi lâu, mới chợt tỉnh ngộ!

Nhớ tới võ giả tiên thiên vừa âm thầm đả thương Freyja mới rồi..

- Anh… vừa rồi là anh cứu tôi?

Đường Vi kinh ngạc quay đầu lại, không dám tin nhìn người đàn ông:

- Tần Xuyên, anh là võ giả tiên thiên?

Tần Xuyên biết rõ không giấu được rồi, cười ha ha nói:

- Làm sao, không giống sao?

Đường Vi cũng không biết tâm tình của mình thế nào, người đàn ông trước giờ đều cho rằng cần dựa vào mình bảo vệ, nhưng kết quả là, hành vi của mình căn bản không có chút ý nghĩa!

Cô không khỏi tức giận, trong mắt hơi long lanh nói:

- Anh gạt tôi, là cười nhạo tôi sao? Cảm thấy rất thú vị à?

Tần Xuyên biết rõ cô gái sẽ nghĩ như vậy, hắn bất đắc dĩ nói:

- Tiểu Vi Vi, từ trước đến giờ tôi không hề muốn gạt cô, là cô không hỏi tôi tu vi thế nào nha.

- Nhưng… nhưng vì sao anh không cho tôi biết?

Tần Xuyên gãi đầu:

- Tôi là người da mặt mỏng, cũng không thể không có việc gì liền nói với cô tôi là võ giả tiên thiên chứ, hơn nữa… không phải hiện giờ cô đã biết rồi sao?

Đường Vi run lên, cẩn thận nghĩ lại thấy cũng đúng, dựa vào cái gì Tần Xuyên phải nói với mình thực lực của hắn, hai người nói trắng ra quen biết không đến một năm.

Lại thêm, ai không có chút bí mật của mình chứ, chỉ nói một võ giả tiên thiên như Tần Xuyên, làm Network Management ở quán Internet, chắc chắn có nguyên nhân rất đặc thù.

- Được rồi, tình hình thân thể của cô đã tạm thời ổn định, chúng ta ra ngoài đi, lại chờ đợi như vậy nữa, họ còn tưởng rằng tôi bị táo bón, tôi không gánh được.

Tần Xuyên cười nói.

Đường Vi bật cười, đôi mắt sáng lên nhìn người đàn ông, mặc dù biết Tần Xuyên là võ giả tiên thiên, hơn nữa còn trẻ tuổi như vậy, tuyệt đối là thiên tài hiếm có đương thời.

Nhưng cô không hề cảm thấy, Tần Xuyên có gì khác trước kia, vẫn ẩn giấu như vậy, da mặt vẫn dầy như vậy.

Đúng thế, mặc kệ hắn có phải võ giả tiên thiên hay không, đều là Tần Xuyên kia, vậy là đủ rồi.

Chưa tới một lát, cô gái kéo gã đàn ông đi xuống lầu, lại tiến vào yến hội lần nữa.

Mặc dù thương thế của Đường Vi đã được ngăn chặn, nhưng cũng không thể khiêu vũ, chỉ có thể ở cùng một chỗ với Tần Xuyên ăn uống nói chuyện.

Rốt cuộc chờ đến lúc có khách muốn rời đi, Tần Xuyên mới nắm tay Đường Vi cũng đi theo, hết thảy đều rất tự nhiên.

Thế nhưng, chủ nhà Bạch Dạ không xuất hiện một thời gian ngắn lại đột nhiên trở về đại sảnh yến hội.

Phía sau cô còn có Freyja sắc mặt khó coi đi theo! Mặc dù người đẹp tóc đỏ bị thương, nhưng vẫn đi lại nhanh nhẹn.

Đường Vi hơi nghiêng người sau lưng Tần Xuyên, nhỏ giọng nói:

- Hỏng rồi, tố chất thân thể của cô nàng kia quá mạnh mẽ, dường như không bị thương quá nặng, cô ta có thể sẽ nhận ra tôi.

Tần Xuyên híp mắt, quả thực có khả năng này, không cần nói, trên người Đường Vi ít nhiều còn chút mùi máu tươi, chỉ hình thể giống nhau, đối với cao thủ mà nói, rất dễ phát giác.

Lúc này, Bạch Dạ mặt mũi lạnh lùng, cầm lấy microphone, tắt nhạc của vũ hội.

- Các vị ở đây, hết sức có lỗi phải nói cho mọi người một tin tức…

Các vị khách toàn trường đều an tĩnh lại, đều nghi hoặc hội trưởng muốn nói gì.

- Trong bữa tiệc tối này của chúng ta, có một sát thủ không rõ thân phận trà trộn vào, hộ vệ của tôi vừa bị thương trong khi chiến đấu, nhưng cũng may đã đả thương tên sát thủ kia.

Từ nơi này xuống núi chỉ có một con đường, mà tại miệng núi phía dưới đến giờ còn chưa có xe lái qua, tôi tin tưởng, sát thủ vẫn còn trong số chúng ta!

Mọi người lập tức xôn xao, ở đây đều là người có tiền, coi tính mạng của mình quan trọng hơn bất cứ thứ gì.

Nghe xong có sát thủ trà trộn, mọi người đều khẩn trương, sợ mình trở thành mục tiêu.

- Để đảm bảo sự an toàn của mọi người, xin mọi người tự động rời đi, phàm là xe cộ rời đi, phụ tá của tôi là Freyja đều sẽ tiến hành thẩm tra, phòng ngừa sát thủ nguy hiểm kia cải trang thành người nào, mang tới nguy hiểm cho mọi người.

Hi vọng mọi người có thể phối hợp với chúng tôi, đây là để mọi người có thể an toàn rời đi.

Ánh mắt Bạch Dạ như trăng lạnh đảo qua mọi người ở đây.

Dĩ nhiên có người dám xâm nhập thư phòng của cô, điều này khiến cho cô cực kỳ tức giận, dẫu sao nơi đó cất giấu không ít bí mật không thể tiết lộ ra ngoài.

Dù cô không nói như vậy, kỳ thực cũng không có người nào phản đối, dẫu sao phần lớn người ở đây sợ chết.

Ánh mắt Đường Vi hơi bàng hoàng, cô quay đầu nhìn người đàn ông:

- Tiểu Xuyên Xuyên, tiếp tục như vậy tôi sẽ bị nhận ra, nếu không anh đi trước, không cần lo cho tôi.

- Chớ dại dột, tôi là bạn trai của cô, muốn đi thì cùng đi.

Tần Xuyên cười nháy mắt mấy cái.

Đường Vi miễn cưỡng cười:

- Hôm nay anh có thể làm đến bước này vì tôi, đã rất cảm ơn anh rồi, nhưng dù sao chúng ta cũng chỉ là người yêu giả trang.

Mặc dù anh là võ giả tiên thiên, nhưng bối cảnh của Bạch Dạ thực sự không đơn giản, một trợ thủ của cô ta cũng lợi hại như vậy, sau lưng cô ta càng thêm khó nói, anh không cần phải bất chấp nguy hiểm vì tôi.

- Không có nguy hiểm, họ là kiếm tra xe muốn đi, nhưng chúng ta đi bộ rời đi, họ sẽ không phát hiện được chứ?

- Đi xuống núi? Vậy chẳng phải rõ ràng hơn sao?

Đường Vi cười khổ:

- Chắc chắn họ sẽ phong tỏa các ngã rẽ dưới chân núi.

Tần Xuyên lắc đầu:

- Ai nói chúng ta sẽ xuống núi, chúng ta lên núi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.