Chu Phương Tinh mặc một bộ váy lụa ngắn tay, áo trắng cùng phần váy có những bông hoa trắng hồng, tôn lên làn da trắng nõn, bắp chân xinh đẹp tuyệt trần cũng được lộ ra, rất động lòng người.
Cô đeo một chiếc cài tóc sặc sỡ, kẹp tóc trên đầu, tránh cho ảnh hưởng tới công việc, dáng vẻ ưu nhã vô cùng.
Nghe được tiếng của Tần Xuyên, Chu Phương Tinh sau khi sửng sốt, quay đầu nhìn sang, chớp chớp hai mắt, cũng lộ ra sự vui vẻ lẫn kinh ngạc.
- Tần Xuyên? Sao anh lại ở đây?
Giọng cô thanh thúy mềm mại, Tần Xuyên nghe xong tinh thần lập tức phấn chấn, như vừa uống doping. So với giọng nói vừa lạnh vừa cứng của Liễu Hàn Yên thì giọng nói này êm tai hơn nhiều.
- Ha ha, đúng lúc anh quen một vị tướng quân, nói ở bên ngoài có chút nguy hiểm, bảo anh tiến vào đây tránh một chút.
Chu Phương Tinh nhớ lại chuyện gì, nói:
- Đúng rồi, lần trước nghe ông và cha nói, anh có quan hệ với tướng quân cục An toàn quốc gia. Anh thật lợi hại nha! Đoàn trưởng đoàn khảo cổ này của chúng tôi cũng chưa từng gặp qua tướng quân ở nơi này.
- Đúng vậy, tốt xấu gì tôi cũng là tiểu lão tổ tông của Chu gia, ha ha!
Tần Xuyên nhíu mày.
Chu Phương Tinh che miệng cười khẽ, người con trai này mỗi lần gặp đều có thể khiến cô cười không ngừng.
- Phương Tinh, cô ở đây để giám định văn vật?
Tần Xuyên đi qua, nhìn một đồng mảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281953/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.