Chu Phương Tinh cười ngọt ngào:
-Được!
Cô thấy rốt cuộc mình có thể làm được điều gì đó cho Tần Xuyên, cảm thấy rất vui vẻ.
Thế là cô tiếp tục đút hết muỗng này đến muỗng khác, Tần Xuyên hăm hở ăn.
Thỉnh thoảng hai người còn nhìn nhau cười, khi ánh mắt gặp nhau, Chu Phương Tinh mím môi, hơi e lệ.
Một không khí mập mờ mà hết sức tế nhị tràn ngập gian phòng.
Nhìn cảnh đó, Chu Phương Ngữ rất chướng mắt, tên xấu xa này vốn có quan hệ không rõ ràng với Diệp Tiểu Nhu, lại có quan hệ thân mật với Đường Vi, bây giờ còn dụ dỗ chị của mình!
Thế nhưng, cứ như thể mọi người xung quanh đều trúng bùa mê của Tần Xuyên, ai cũng đều nói tốt cho hắn.
Chu Phương Ngữ thở phì phì, giậm chân mấy cái rồi bỏ ra ngoài.
Hai cha con nhà họ Chu cảm thấy không khí có vẻ không thích hợp lắm, bèn đưa mắt nhìn nhau ngầm ra hiệu, rồi cùng ra ngoài.
-Cha, con có cảm giác, dường như Tinh nhi…có ý đối với Tần tiên sinh thì phải?
Chu Thanh Sơn hạ giọng thật nhỏ, nói.
Chu Vân Phong cũng hơi nhíu mày:
-Chỉ sợ là thật sự như vậy, dù sao vị tiểu tổ tông này của chúng ta trị bệnh cho Tinh nhi rất tốt, lần này lại cứu sống Tinh nhi trong cảnh thập tử nhất sinh, làm sao nó có thể không động lòng được?
-Vậy phải làm sao bây giờ? Về vai vế, chuyện này không được thích hợp lắm, hơn nữa, cũng khó ăn nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281927/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.