- Bác sĩ Chu! Sau khi loại trừ máu huyết áp quá thấp!
Một y tá hơi luống cuống báo cáo.
Chu Phương Ngữ hít sâu một hơi, trong không khí tràn ngập máu tươi, nhưng cô không quan tâm để người lau máu trên mặt mình, chỉ thị:
- Tiêm Diosmin, kẹp cầm máu cho tôi…
Tuy rằng nữ bác sĩ không ngừng cầm máu, nhưng cũng không cách nào ngăn được trái tim ngày càng suy yếu.
- Mạch đập 40… mạch đập 31… tim ngừng đập!
Nhân viên y tế ở đây đều tiếc hận, loại tình huống này cũng không phải lần đầu tiên họ nhìn thấy, trái tim bị tổn thương nghiêm trọng, không cứu lại được, cũng không có biện pháp.
- Xảy ra chuyện gì? Vì sao những người kia không nói chuyện?
Khâu Húc mặt mũi bối rồi, dùng sức lay nhân viên y tế ngăn cản gã.
- Trái tim của cha cậu bị tổn thương nghiêm trọng, chỉ sợ…
- Tôi không thích nghe! Anh nói bậy! Cha tôi sẽ không chết!
Khâu Húc khóc không thành tiếng.
Tần Xuyên nhíu chặt mày, hắn biết không thể kéo dài nữa, vì vậy trực tiếp vọt vào phòng cấp cứu.
Chu Phương Ngữ đang định tháo khẩu trang xuống, tuyên bố cấp cứu không có hiệu quả, lại thấy được Tần Xuyên xông tới giống như bị điên.
- Anh là ai?
- Anh muốn làm gì vậy?
Một đám bác sĩ y tá hoảng sợ, tại sao lại có tên mặc quần áo bệnh nhân xông vào?
Tần Xuyên cũng mặc kệ họ, vươn tay với một y tá:
- Đeo bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281919/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.