Khà khà, tiểu Vi Vi chị không đánh lại tôi, đánh xong không phải là bị tôi ôm lấy, chiếm tiện nghi sao?
Tần Xuyên chớp chớp mắt.
Đường Vi dở khóc dở cười, nhưng đột nhiên cô lại không thể cười nổi, trên mặt hiện vẻ đau thương.
Tần Xuyên biết rõ cô đang thương tâm cho cả nhà chú Lam, vì vậy đưa tay nhéo khuôn mặt của Đường Vi, an ủi:
- Chú Lam nếu ở trên trời có linh thiêng, ắt hẳn cũng hi vọng Đại tiểu thư của ông có thể vui vẻ.
Chỉ cần hôm nay chúng ta báo thù rửa hận cho bọn họ, ông ấy nhất định không trách chị.
Đường Vi hai mắt đỏ lên:
- Chú Lam cũng vì quá quan tâm tới tôi, thay Đường gia chúng tôi duy trì quan hệ tốt với nhiều nơi, cho nên mới bị Vương gia coi như cái đinh trong mắt… Cả đời này tôi cũng không thể trả lại ân tình của ông rồi
Tần Xuyên thở dài, hắn cũng không biết an ủi cô như nào. Suy nghĩ một chút, nói:
- Đợi chút nữa tới đó, mạng của cha con Vương Chấn Thiên giao cho chị xử lý.
Đường Vi cảm kích nhìn Tần Xuyên. Cô biết rõ chỉ bằng thực lực của mình căn bản không thể tìm Vương gia báo thù, may mà có Tần Xuyên ra tay hỗ trợ.
- Tiểu Xuyên Xuyên… Đợi chuyện lần này xong, tôi nhất định sẽ báo đáp cậu.
Đường Vi ngại ngùng, cười xấu hổ.
Tần Xuyên cảm thấy xương cốt run run, cô ám chỉ quá rõ ràng rồi, cuối cùng chính mình cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281832/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.