Lục Tích Nhan nhíu mày, sao lại có loại con trai muốn gây sự như vậy. Nhưng khi cô ta nhìn thấy khuôn mặt Tần Xuyên, lập tức cảm thấy kinh ngạc, thất thần, thiếu chút nữa là bị dọa phát ra tiếng!
Sao lại là hắn?!
Lúc này Tần Xuyên cũng đang cảm thấy thú vị, mỹ nữ giáo sư Lục Tích Nhan này chẳng phải là cô gái được cứu lên ở hồ nước đêm đó sao?
Vốn tưởng rằng đời này sẽ không gặp lại, ai ngờ ngày đầu tiên tiến vào đại học Đông Hoa đã gặp, đúng là duyên phận nha!
Lục Tích Nhan lại cúi đầu hít một hơi thật sâu, giả bộ không nhận ra, tiếp tục chậm rãi nói.
- Trong một năm học này, chương trình học chủ yếu của chúng ta gồm bốn phần…
Tần Xuyên thất vọng một hồi, tại sao mỹ nữ này lại cố tình không để ý tới hắn? Dù gì hắn cũng là ân nhân cứu mạng của cô ta nha. Cho dù hiện giờ cô ta làm giảng viên, mình là sinh viên thì cũng không cần lạnh lùng như vậy chứ.
Lăng Lạc Tuyết ở một bên bật cười:
- Tiểu tử, có phải là cậu quá thèm khát rồi, Liễu Hàn Yên không cho cậu làm, cho nên thấy phụ nữ thì muốn lên hả? Còn phất tay với người ta, người ta vẫn mặc kệ cậu!
Tần Xuyên nghiêng đầu nhìn cô ta, sao cô nàng này nói bất cứ chuyện gì cũng ké Liễu Hàn Yên vào vậy?
Lăng Lạc Tuyết cảm thấy Tần Xuyên đã thừa nhận, đôi mắt dễ thương xoay chuyển, đột nhiên nở nụ cười tà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281792/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.