Nghe thấy giọng điệu cương quyết của Tần Xuyên, trong lòng Lục Tích Nhan lặng lẽ thỏa hiệp, có lẽ… Thật ra cô cũng chờ mong một ngày bản thân có thể kiên cường.
Tần Xuyên thấy cô không phản kháng nữa liền nói với Tiểu Lam kia:
- Mau lên, học theo chó bò lại đây! Vừa nãy chẳng phải các người thiết kế rất hoàn mỹ sao?
Tiểu Lam bất đắc dĩ, dù trong lòng ác độc muốn phanh thây xé xác Tần Xuyên và Lục Tích Nhan nhưng chỉ có thể giả vờ cười, bò đến trước chân Lục Tích Nhan.
Rất nhanh, Tiểu Lam liền bắt đầu dùng miệng “hầu hạ” chân Lục Tích Nhan. Dù cách một lớp tất nhưng cảnh này vẫn rất đặc sắc.
Người không có cốt khí nhất phải kể đến Tôn Hoa, ngồi trên xe lăn, nhìn Tiểu Lam dùng lưỡi hầu hạ chân Lục Tích Nhan, anh ta lại nuốt nuốt nước miếng.
Lục Tích Nhan cũng ngứa chân lắm, mặt đỏ bừng, đôi mắt ngập nước, nhìn Tần Xuyên nhỏ giọng nói:
- Được… được rồi chứ.
Tần Xuyên cười xấu xa hỏi:
- Thoải mái không?
Lục Tích Nhan lườm hắn một cái, lúc này mà còn đùa cô.
- Nếu đủ rồi thì dùng chân đá cô ta đi.
Tần Xuyên nói.
- Hả?
Lục Tích Nhan vẫn không dám.
- Cô nghĩ mà xem, nếu hôm nay không phải tôi ở cùng cô thì bọn họ sẽ bán cô ra nước ngoài, khiến cô sống không bằng chết. Hơn nữa từ đầu đến cuối, cô đều chỉ là một người bị hại vô tội.
Hết lần này khác bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281762/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.