Liễu Hàn Yên nhìn Tần Xuyên, hơi khựng lại một chút:
- Xem ra đúng là anh không biết thật.
Tần Xuyên nhếch miệng cười, nghĩ thầm lão Tần Minh này định làm trò gì đây, chắc là sợ hắn biết hôm nay có nhiều người họ Tần đến định tránh mặt hẳn.
Thật ra tính toán thế là thừa, Tần Xuyên chẳng lo lắng gì gặp mặt người nhà họ Tần, bản thân mình không thua nợ họ cái gì thì có gì đáng sợ đâu.
- Anh rể! Đến giúp em xiên que nướng! – Liễu Thiển Thiển gọi.
Tần Xuyên không biết nói gì, thế nào mà mình lại thành chân phụ bếp, nhưng vẫn vội vội vàng vàng chạy qua giúp cô em vợ.
Liễu Thiển Thiển nhận ra Tần Xuyên xiên que nướng cũng ra dáng, thậm chí nêm nếm gia vị cũng khá ổn.
- Anh rể, anh biết làm đồ nướng đúng không! – Liễu Thiển Thiển tinh quái hỏi.
Tần Xuyên được nói trúng ý, dương dương tự đắc nói:
- Hì hì, năm đó anh ở trong núi được xưng tụng là “vua đồ nướng trong vòng tám trăm dặm” đấy, bất kể gà rừng, vịt hoang hay lợn rừng đều nướng được, vỏ ngoài giòn xốp, thịt bên trong ngon ngọt thấm đến ruột gan…
Không để Tần Xuyên nói xong, Liễu Thiển Thiển đã vỗ tay nói:
- Thế thì hay quá! Hôm nay giao cả cho anh đấy!
Nụ cười trên mặt Tần Xuyên đông cứng lại, đang xiên tôm hùm viên nghe thấy tin này tức thì chuyển vui thành buồn.
- Em gái à… giao hết cho anh á?
- Đúng! –
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281723/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.