Tần Xuyên nửa cười nửa không:
- Thế nào, không nỡ rời xa ông xã sao?
Liễu Hàn Yên lắc đầu:
- Không có, chỉ muốn nói với anh một chút.
Tần Xuyên có phần khó chịu:
- Trong tình hình bình thường, lẽ nào không có chút cảm giác lưu luyến không rời à?
Liễu Hàn Yên im lặng hạ mi mắt, đột ngột nói:
- Tôi không nỡ xa Tiên Tiên…
- Này, thuận tiện thì không nỡ xa ông luôn với!
Tần Xuyên buồn bực.
Liễu Hàn Yên lấy làm lạ nhìn hắn, hỏi:
- Tôi nhớ đã từng nói với anh, tôi không tin vào tình yêu…
- Ừ, anh nhớ chứ.
Tần Xuyên gật đầu:
- Em cũng nói một năm không gặp mặt được vài lần, anh đã chuẩn bị tâm lý rồi.
- Vậy sao anh còn mua nhẫn cho tôi? Còn đối xử tốt với tôi? Anh không cảm thấy vô nghĩa à?
Liễu Hàn Yên thấy rất khó hiểu.
Tần Xuyên vò đầu, khó xử nói:
- Anh phải trả lời thế nào đây? Em không tin vào tình yêu cũng được, không thường gặp anh cũng được, đều là chuyện của em… Nhưng em là vợ anh, anh đối tốt với em, mua quà tặng em là chuyện nên làm. Ít ra anh cũng phải nỗ lực khiến quan hệ giữa chúng ta tốt hơn chứ. Tuy anh có rất nhiều ưu điểm, nhưng chủ yếu nhất chính là thích làm tốt một chuyện, làm vợ chồng đương nhiên cũng phải cố gắng làm vợ chồng tốt rồi.
Liễu Hàn Yên nghe vậy, cô chăm chú nhìn Tần Xuyên hồi lâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281709/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.