Lục Tích Nhan hoảng sợ, mặt tái nhợt, vội vàng đứng dậy:
- Chuyện gì vậy? Ai gõ cửa vậy?
Tần Xuyên chạy tới bên cạnh cửa ra vào, quay đầu lại mỉm cười:
- Đừng sợ, đã có tôi ở đây.
Nói xong, Tần Xuyên mở cửa ra.
Trước cửa, một người đàn ông râu cá trê, cao chừng một mét bảy, mặc áo ba lỗ màu đen, bên hông đeo dây chuyền bạc, mang một đôi giày bóng loáng, vẻ mặt bất thiện đang đứng đó.
Phía sau y, còn có ba người đàn ông cao lớn vạm vỡ, trên tay đều cầm một vật dài dài được bọc trong báo, tám chín phần mười là được làm bằng sắt.
Tuy nhiên, anh mắt của Tần Xuyên lại tập trung vào một người đàn ông chống gậy phía sau lưng bốn người kia, trên tay còn bó bột!
Người đàn ông trung niên kia, rõ ràng là giáo sư Trần Niên, người trước kia bị hắn trừng trị, rồi bị nhà trường đuổi cổ!
- Quả nhiên lại là ông!
Tần Xuyên nhếch miệng cười.
Trần Niên nhìn thấy người mở cửa là Tần Xuyên, ban đầu rất sửng sốt, nhưng lập tức cười gằn:
- Hừ! Đồ con rùa, mày đương nhiên là ở chỗ này rồi! Tốt! Thực sự là đi mòn gót giày tìm không thấy, ngoảnh lại đã ở ngay trước mặt, tao đang muốn tìm mày đây!
- Tìm tôi? Lại muốn bị ăn đòn à?
Trần Niên quay qua mấy thanh niên cao lớn vạm vỡ:
- Mấy cậu cũng đập cho thằng này một trận cho tôi, tôi trả tiền công gấp đôi!
Tên cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281682/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.