- Ưm…
Lăng Lạc Tuyết khẽ kêu nhỏ, tai chính là vị trí mẫn cảm của cô. Khi bị Tần Xuyên đột ngột chạm vào, toàn thân cô đều nhũn ra.
Ánh mắt long lanh xoay chuyển, giọng cầu xin:
- Cậu… cậu làm gì vậy… Đừng sờ nữa…
Nhưng thân thể của cô lại không khống chế nổi, rúc vào trong ngực Tần Xuyên.
Kim Tiểu Khai phía đối diện trợn tròn mắt, quả nhiên đúng là đại ca mà hắn sùng bái, vừa ra tay đã có thể khiến cô nàng này trở nên ngoan ngoãn.
Kỳ thực Tần Xuyên cũng không ngờ tới chính mình chỉ trêu đùa mà chạm một cái sẽ chạm tới ‘bí mật nhỏ’ này của Lăng Lạc Tuyết.
Tần Xuyên cười xấu xa:
- Hóa ra mệnh môn của tiểu Tuyết nhi là tai, về sau nhất định phải chăm sóc tốt nơi này!
- Cậu dám!
Lăng Lạc Tuyết trừng mắt nhìn sang, nhưng vì lúc này thân thể cô mềm nhũn, căn bản không hề có chút lực sát thương.
Tần Xuyên căn bản không sợ cô nàng, ngược lại còn dùng thêm chút sức, khẽ nhéo nhéo.
- Ưm…
Lăng Lạc Tuyết lại kêu lên một tiếng. Tuy rằng cô không muốn thừa nhận nhưng không biết vì sao mà khi ‘chỗ đó’ bị sờ, toàn thân lnongs lên.
Càng thẹn hơn chính là cô không đẩy được Tần Xuyên ra.
Trước đây cô gặp được nhiều người con trai, tất cả đều kính sợ, tôn trọng, thậm chí là sợ hãi với quầng sáng thiên tài của mình.
Chỉ có sau khi gặp phải Tần Xuyên, tên xấu xa này không những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281668/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.