Nhưng thế nào thì bây giờ Liễu Hàn Yên vẫn có lý để mang Bạch Dạ đi.
Bạch Dạ cũng biết có camera quay lại, có dùng luật sư cũng không biện hộ được, chỉ có thể bàn kỹ lại sau này.
Lúc bị đưa đi, Bạch Dạ ngoái lại nhìn, nhưng không phải nhìn Liễu Hàn Yên mà nhìn anh chàng đang lăn lộn trên mặt đất…
- Tần tiên sinh… Diễn hay lắm!
Nói rồi Bạch Dạ mới quay đầu bước đi.
Bọn họ vừa đi khỏi, Tần Xuyên lại lăn vài vòng nữa đến chỗ camera không quay được đến nữa mới đứng lên.
Xác nhận xong sẽ không còn chứng cứ nào trong máy quay, Tần Xuyên lại nhảy tưng lên như chưa có chuyện gì xảy ra, rồi lấy ra một điếu thuốc đưa lên miệng – tất nhiên không châm.
Mọi người nhìn mà ngán ngẩm, anh chàng này đúng là giả bộ, người ta vừa đi khỏi đã nhảy dựng lên, đúng là không nể mặt gì cả.
- Bà xã, xong việc rồi, còn cần gì thì gọi cho anh, nếu em ăn chán cơm ở trong doanh trại rồi anh có thể đi đưa cơm, anh cũng sẽ chăm sóc Thiển Thiển, không còn việc gì nữa thì anh đi trước đây.
Tần Xuyên còn chưa ăn cơm trưa, muốn đến nhà Diệp Tiểu Nhu ăn chực.
Liễu Hàn Yên còn vội đi xử lý vụ Bạch Dạ, hắn cũng không gọi cô đi nữa.
- Vâng – Liễu Hàn Yên nhẹ gật đầu – Em không tiễn được, anh bắt taxi đi đi.
Tần Xuyên cười, đúng là chẳng nhẹ nhàng âu yếm gì cả:
- Được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281614/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.