- Chuyện gì vậy? Cúp điện à?
Tống Bảo Lâm bực mình đứng dậy trừng to mắt, mở cửa phòng bệnh lớn tiếng hét với người đi ngoài hành lang:
- Viện trưởng! Viện trưởng đâu rồi?
Biết Tống Bảo Lâm đến bệnh viện, Viện trưởng đã chờ sẵn bên ngoài, vừa thấy cúp điện liền tái mặt.
- Thủ… Thủ trưởng Tống! Có tôi!
Viện trưởng đã đến tuổi ngũ tuần, song gặp Tống Bảo Lâm cũng không dám ngẩng đầu lên!
Đây chính là nhân vật phái thực quyền trong tứ đại vương tộc, ngày thường chẳng mấy khi xuất hiện trong tin tức, nhưng lại chính là tai to mặt lớn thật sự đứng sau lưng!
- Tôi lập tức bảo người đến sửa! Trước đây chưa từng xảy ra chuyện này!
Viện trưởng giải thích.
- Bệnh viện quân khu mà cũng cúp điện à? Hôm nay là ngày thường, nếu trong thời kỳ chiến tranh phải tính sao?
Tống Bảo Lâm lớn tiếng quát nạt.
Viện trưởng cũng phát sầu muốn nổ đầu. Đáng lý thì bệnh viện có nguồn điện dự bị, lẽ nào đám đầu bò chết tiệt đó lén ăn chặn tiền duy trì nguồn điện dự bị sao?
- Tôi… tôi tự mình dẫn người đi điều tra nguyên nhân!
Viện trưởng lau mồ hôi hột, gọi thêm mấy vị Phó viện trưởng và Chủ nhiệm tới.
Sắc mặt Tống Bảo Lâm đanh lại, hừ một tiếng rồi trở vào phòng bệnh nói:
- Lục Nguyên, để anh chê cười rồi.
Ánh trăng sao soi qua cửa sổ phản chiếu một tia nghi ngờ trên mặt Lục Nguyên.
- Bảo Lâm, anh không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281600/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.