Hai tay Lăng Lạc Tuyết không biết đặt ở đâu. Trước đây cô đều mặc quần, tay xỏ vào túi, giống như con trai vậy. Nhưng hiện giờ mặc váy, có phần không biết làm sao.
- Ngồi… ngồi đi.
Lăng Lạc Tuyết thấp giọng nói.
Tần Xuyên cười cười:
- Cô đột nhiên trở nên dịu dàng như vậy khiến tôi khó lòng thích ứng đó!
Khuôn mặt Lăng Lạc Tuyết nóng lên, thở phì phò, trừng mắt nhìn hắn, lớn tiếng hỏi:
- Hung dữ mới được sao?
Tần Xuyên càng hoảng sợ, dở khóc dở cười:
- Đại tỷ, đừng dọa trái tim nhỏ yếu của tôi mà!
Lăng Lạc Tuyết phát hiện đột nhiên mình không khống chế nổi bản thân, hối hận đồng thời có chút u oán. Tất cả đều do thằng này kích thích mình, mặc váy vào đúng là khiến bản thân thay đổi mà.
Đã sắp phải đi rồi còn chọc mình mất hứng.
Sau khi hai người ngồi xuống, Lăng Lạc Tuyết hít một hơi sâu, đi thẳng vào vấn đề:
- Chuyện của Tống Kiệt là do anh làm sao?
Tần Xuyên nheo mắt, hắn biết cô nàng này nhất định sẽ hỏi, dù sao Tống Kiệt chết quá mức trùng hợp. Ngày đó bọn họ vừa nói chuyện khả năng giết chết Tống Kiệt, sau đó Tống Kiệt liền chết.
Tần Xuyên có thể phủ nhận, nhưng hắn cảm thấy như vậy chính là lừa gạt Lăng Lạc Tuyết, nhưng hắn không thể trực tiếp thừa nhận, chuyện này quá mức mẫn cảm.
Vì vậy Tần Xuyên chỉ cười cười, không trả lời.
Nhưng Lăng Lạc Tuyết không phải người ngu, chứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281554/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.