- Ai nha!
Tần Cầm vô ý thức dùng tay ôm lấy ngực, khuôn mặt nóng rát:
- Anh lại nói linh tinh rồi!
Da mặt Tần Xuyên rất dày, cười cười xua tay nói:
- Không cần quá chú ý, hiện giờ rất nhiều người thích màn hình phẳng, Cầm nhi không cần lo lắng không gả được ra ngoài.
Nói xong, hắn mặc kệ hai cha con nhà này, đi tới trước mấy giá sách, tìm thể loại mình ưa thích để vượt qua thời gian ở Tần gia.
Gần như mỗi ngày Tần Mãnh đều tới thăm con gái, Tần Cầm là bảo bối của y, thân thể yếu ớt nhiều bệnh, ngày nào không nhìn thì thấy lo lắng.
Trong nhà đột nhiên xuất hiện một bác sĩ tà môn như Tần Xuyên, đương nhiên y muốn để Tần Xuyên xem bệnh cho Tần Cầm.
Hôm nay Tần Xuyên viết ra phương thuốc, y chỉ nhìn một lần đã cảm thấy có chút huyền diệu. Tuy rằng nhiều chỗ không rõ ràng, nhưng dựa theo y lý cơ bản, theo lý thuyết y học thì cũng có thể thử một lần.
Nhưng Tần Mãnh vẫn chưa an tâm, lên tiếng hỏi:
- Tần Xuyên, cháu cảm thấy bệnh của Cầm nhi dùng phương pháp nào có thể trị tốt?
- Biện pháp thì có, chỉ có điều điều kiện chưa đủ.
Tần Xuyên sớm đã cân nhắc qua, một là đến ngày nào đó y thuật của hắn đạt tới cảnh giới hoàn toàn mới, hai là tìm được cỏ Phượng Ngô trong truyền thuyết.
Tần Mãnh thở dài:
- Cháu nói là cỏ Phượng Ngô sao? Cầm nhi đã nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281552/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.