Trong khoảnh khắc quyết định xuất chiêu, Tần Xuyên cảm thấy trong lòng bình tĩnh hơn bao giờ hết.
Trong đầu hắn, vô số hình ảnh trong quá khứ hiện về...
Năm mười ba tuổi, hắn đọc câu thơ của người xưa “Triêu khán thủy đông lưu, mộ khán nhật tây trụy” (Sớm mai nhìn nước chảy về hướng đông, buổi chiều ngắm mặt trời lặn về tây),bỗng nhiên lĩnh hội, tuy nói thời gian không chờ người, nhưng mỗi ngày mặt trời mọc, mặt trời lặn, đều là duy nhất.
“Cổn cổn Trường Giang đông thệ thủy, lãng hoa đào tận anh hùng” (Trường Giang cuồn cuộn chảy về đông
Sóng vùi dập hết anh hùng – Bài Lâm giang tiên của Dương Thận đời Minh, bản dịch của Phan Kế Bính)
Năm mười sáu tuổi, Tần Xuyên ở trong núi đọc mấy câu từ, bỗng nhiên giác ngộ.
Dòng Trường Giang và Hoàng Hà tuôn chảy, anh hùng đều mất đi, nhưng thời gian vẫn ghi khắc hình bóng của họ, ký ức càng vượt qua thời gian và không gian.
Thời gian chỉ là một cái chớp mắt, nhưng một cái chớp mắt, cũng có thể trở thành vĩnh hằng!
Vì vậy, kiếm ý Bất Hủ Thanh Liên siêu việt đã ra đời từ đó.
Tần Xuyên chưa bao giờ sử dụng quá một kiếm, bởi vì khi ở tại môn phái, sau khi lĩnh ngộ được chiêu này, hắn không thể đưa kiếm ý lên cảnh giới cao hơn, vì phát hiện thân thể của mình không cách nào chịu đựng nổi, cũng may là lúc đó có sư phụ hắn ở bên, ông đã ngăn hắn không tự gây ra tai họa cho chính mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281493/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.