-Tiểu Vi Vi, con mắt Luân Đôn cao đến hơn 130m, đứng trên đó có thể nhìn toàn cảnh Luân Đôn, phong cảnh nhất định rất đẹp.
-Ừm, anh thật vất vả.
Đường Vi cười nói.
Cô tưởng rằng chỉ lên đó ngắm cảnh, nhưng việc xảy ra sau đó khiến cô bất ngờ.
Tần Xuyên đã đặt vé trên mạng, nhưng không phải chỉ mua vé cho hai người, mà đặt luôn tất cả vé của ba khoang hành khách!
Một khoang có thể chứa hơn hai mươi người, ba khoang là hơn sáu mươi người.
Khi hai người đến khoang giữa, hai khoang bên cạnh đều trống, nên đã trở thành thế giới chỉ của hai người.
Điều này khiến Đường Vi khá bất ngờ. Dù sao thì ngồi đu quay trong một không gian khoáng đãng thế này là một cảm giác hoàn toàn khác.
-Tiểu Xuyên Xuyên, sao anh mua được nhiều vé vậy, họ để cho anh mua sao?
Đu quay dần đi lên, Đường Vi tò mò hỏi.
Tần Xuyên cười hì hì:
-Anh mua trên danh nghĩa của đoàn du lịch đấy. Dù sao thì chỉ cần giả bộ có hơn sáu mươi người là được.
Đường Vi dựa đầu vào vai hắn.
-Quên mất, anh còn hack được cả mạng bán vé của họ kia mà.
-Nếu không phải vì mua hết tất cả số vé hơi chướng mắt, thì anh có thể khiến cho cả đu quay chỉ có hai chúng ta.
Tần Xuyên hơi tiếc nuối.
-Thôi được rồi, làm như thế này là giỏi lắm rồi.
Đường Vi khen một câu, nhìn cảnh sắc ngày một rộng mở bên ngoài, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281456/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.