Sau khi Liễu Hàn Yên nhìn thấy người đàn ông đó thì hơi kinh ngạc. Nhưng sau khi nhìn thấy cái hố to đầy xác người dân ở phía sau, cô kinh hãi khủng khiếp.
- Chuyện gì thế này?
Buổi sáng khi Liễu Hàn Yên đến đây, cũng chưa vào khu vực này, vì thế chưa nhìn thấy cảnh tượng ở đây.
Tần Xuyên đỡ người đàn ông đang hấp hối dậy, bắt mạch rồi chau mày nói:
- Không cứu được nữa rồi. Mất máu nhiều quá. Ở đây lại không truyền máu được, khí tạng không cứu được nữa rồi.
- Không....Không cần cứu nữa...
Người đàn ông run lẩy bẩy nói:
- Tôi đã tạo quá nhiều nghiệp chướng... nên ông trời trừng phạt tôi.
Tần Xuyên hỏi:
- Anh là ai?
- Tôi là Anastasia...là một phiên dịch, đến đây để giúp các anh nói chuyện với thổ dân...Họ nhận được tin rằng ở đây có một bảo bối, giấu trong bộ lạc, muốn tôi dẫn họ đến hỏi thổ dân.
Nhưng thổ dân coi thứ đó là ân điển mà thần linh ban cho, không muốn nói ra vị trí cụ thể của nó. Họ bèn bảo tôi hỏi từng người một, ai không nói thì giết...
Mặc dù lời của Anastasia đứt đoạn, tiếng Anh nói thều thào, nhưng Tần Xuyên vẫn nghe được đại ý.
Mười mấy ngày trước, tù trưởng thổ dân tại đây đã chết vì ốm, nhưng lại sống dậy. Sau đó nói là thần linh đã ban tặng một bảo vật trên đảo của họ.
Điều này làm cho cả bộ lạc đều sôi sùng sục, truyền tin tức trên đảo có “bảo vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281410/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.