Đang muốn tranh thủ điều trị nội thương, lại bị Tần Xuyên nói một câu như vậy, Liễu Anh tức giận đến mức lại phun ra một ngụm máu.
- Mày...mày...
Miệng đầy máu tươi, Liếu Anh tức giận đến mức hai mắt trắng dã, hôn mê ngay tại chỗ!
- Anh nhi!
Nhiều trưởng bối Liễu gia đều lo lắng, vội chạy tới xem tình trạng của y.
Liễu Trung Kỳ càng giận không kìm được, vừa bảo người làm đẩy xe lăn của mình tới trước, vừa chỉ vào Tần Xuyên, mắng to:
- Rốt cuộc mày có ý đồ gì?
Vẻ mặt vô tội, Tần Xuyên hỏi lại:
- Cháu có ý đồ gì ư? Cháu đã đứng yên tại chỗ cho anh ấy đánh kia mà, anh ấy bị thương cũng trách cháu được!? Chẳng lẽ cháu phải bị anh ta đánh chết thì mới được? Cái này...Liễu gia có lợi hại hơn nữa, thì cũng phải nói chuyện có lý lẽ một chút chứ!
Lời lẽ của hắn khiến Liễu Trung Kỳ nghẹn họng, hoàn toàn không thể đáp lại được lấy nửa lời!
Đúng vậy, từ đầu đến cuối, Tần Xuyên chỉ đứng yên, không có bất cứ động tác nào, hơn nữa hắn còn đưa lưng về phía Liễu Anh, dưới tình huống như vậy, Liễu Anh bị chấn động đến nỗi thổ huyết, có thể trách ai được?!
Liễu Hàn Yên ở gần hai người nhất, đưa mắt liếc nhìn Tần Xuyên với vẻ thấu hiểu, cô nhận thấy rõ ràng, vừa rồi Tần Xuyên đã tăng cường chân khí bảo vệ cơ thể.
Trông như hắn rất tùy ý, nhưng một khi hắn đã phóng cao cấp tiên thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281357/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.