- Chúng ta thất bại rồi.
Cô gái váy tím dùng ngữ điệu rất nhẹ nhàng, như đang nói một chuyện cỏn con vậy.
Trên chiếc sô pha phía sau cô ta, là một người đàn ông trung niên nhuộm tóc xanh lam, mặc áo da đen, mặt nghiêm nghị.
- Là một cao thủ.
Người đàn ông nghịch chiếc vòng tay bằng kim loại màu xám trên tay, tiếng hơi khàn khàn:
- Xem ra điều Vu vương lo lắng là thật, muốn làm chút việc ở đây, không dễ dàng chút nào.
Cô gái bước đến phía sau ghế sô pha, hơi dựa vào:
- Tên võ giả đó hình như còn rất trẻ, tốc độ xuất chiêu lại rất nhanh. Tôi cũng chưa kịp nhìn rõ hắn ta ra tay thế nào. Xem ra tôi và ông phải đích thân ra tay, cũng chưa chắc đã làm chủ được thế trận.
Người đàn ông tóc xanh nói:
- Không thể ở lại kinh thành nữa rồi. Có lẽ không cần đến ngày mai, Bộ An Ninh Quốc Thổ sẽ sai người lùng sục khắp nơi. Chúng ta rời khỏi đây trước đi.
- Vậy chúng ta không đi tìm Viêm Long Lân và Hải Thần huy chương nữa sao? Hay là chúng ta thử lại lần nữa, xem có thể tìm được phòng nghiên cứu đặc biệt của quân đội không?
- Một võ giả trẻ tuổi gặp trên đường mà còn có thực lực như vậy, tôi không cho rằng hai người chúng ta có thể lấy được hai thứ đó từ nơi cẩn mật của quân đội, rồi lại rời đi được một cách an toàn. Việc này phải lên kế hoạch kỹ lưỡng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281344/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.