Tần Xuyên nhìn bức ảnh chụp những đứa trẻ đen nhẻm, ánh mắt vô tội, sống trong một khu vực nông thôn vùng núi cũ nát, lòng đau như có dao cắt vào vậy.
Cô nhi, cô nhi trên núi, hắn cũng đã từng, cũng đã lớn lên ở nơi như vậy…
Mặc dù khoảng thời gian hồi nhỏ của hắn trải qua không dễ dàng gì, thậm chí có thể sống sót đã được coi là kì tích rồi, nhưng tốt xấu gì thì hắn cũng còn có một sư phụ chém gió nổ trời dạy cho hắn một thân bản lĩnh.
Nhưng những đứa trẻ kia ngay cả một cơ hội để thay đổi cuộc đời mình cũng khó mà có được.
Những đứa trẻ không có người thân, không có người yêu thương mà chỉ có một cuộc sống tàn khốc như thế này, Tần Xuyên đều có thể hiểu được…
Liễu Hàn Yên ngồi bên cạnh nghe thấy âm thanh sụt sịt của người đàn ông cảm thấy kỳ quái nhìn sang, nhưng vừa nhìn thấy cảnh này lại khiến cô ngân ngẩn cả người.
Không ngờ Tần Xuyên lại có thể có bộ mặt cảm động này, thật sự là dù có nằm mơ cô cũng không bao giờ có thể tưởng tượng ra được cảnh tượng này!
Chỉ là nghe về cuộc sống gian khổ của những đứa trẻ này mà lại có thể khiến cho một người đàn ông ngày thường vẫn luôn hi hi ha ha, không đứng đắn chút nào trở nên thâm trầm như vậy!
Một Tần Xuyên như vậy là lần đầu tiên mà Liễu Hàn Yên nhìn thấy.
Khoảnh khắc này, cô chợt phát hiện ra đây dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281322/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.