Lục Tích Nhan khuôn mặt trắng bệch đi đến trước mặt cha, trực tiếp quỳ xuống:
- Cha, cha nghe con nói đã, khi con và Tần Xuyên quen nhau đã xảy ra rất nhiều chuyện, anh ấy…
- Câm miệng, mày còn mặt mũi về à, tao đánh chết đứa con gái bất hiếu như mày.
Lục Đại Khánh giận không kềm được, đánh vào mặt của Lục Tích Nhan.
Tần Xuyên vội lướt người qua, chặn trước mặt cô, dùng lưng nhận cú đánh này.
- Đừng, Tần Xuyên, anh không sao chứ.
Lục Tích Nhan nước mắt lăn dài.
- Không việc gì.
Tần Xuyên cười khổ, với khí lực của Lục Đại Khánh, dù có đánh thế nào đi nữa thì cơ thể cũng hắn cũng không thấy đau. Nhưng không biết tại sao, bị Lục Đại Khánh đánh như vậy, trong lòng hắn lại mơ hồ thấy đau.
Lúc này Hồ Thúy Lan chạy đến, ngăn cản chồng:
- Đại Khánh, dù giận thế nào thì anh cũng đừng đánh con chứ.
- Không đánh cũng được, hoặc là chia tay, hoặc là ly hôn trước rồi kết hôn, chỉ hai lựa chọn này thôi. Nhà, xe, chúng tôi đều chẳng cần gì hết.
Lục Đại Khánh chém đinh chặt sắt nói.
Tần Xuyên vẻ mặt ngượng nghịu, cau mày nói:
- Xin lỗi, hai chuyện này cháu đều không làm được.
- Không làm được mà cậu còn mặt mũi nói à.
Lục Đại Khánh trừng mắt làm bộ lại muốn đánh.
Lúc này Diệp Đông Cường đi lên, cản lại:
- Lục đại ca, anh đừng đánh nữa, nghe con bé nói không được à?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-nang-khi-thieu/2281255/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.