"Hồ ly tinh như chị, rất khó có nam nhân nào không thích." Vu Lam buông tay, tai thỏ lại nhảy dựng lên.
Diệp Phù Dư: "..."
Cảm ơn em đã khẳng định đối với hồ ly chúng tôi
Nhìn thấy vẻ mặt không muốn nhiều lời của Diệp Phù Dư, Vu Lam cười hì hì một tiếng, duỗi tay choàng lên bả vai người trước, nhường mày nhìn Diệp Phù Dư, nhỏ giọng thử hỏi: "Thực không phải em nhiều chuyện, Dư tỷ, chị cảm thấy chị cùng Lận ảnh đế có thể hay không phát triển thành vợ chồng thực sự?"
Vu Lam biết Diệp Phù Dư không thích những cuộc hôn nhân sắp đặt của Văn phòng Hôn nhân. Cô đã nhìn thấy điều đó trong hai lần trước.
Nhưng trong lòng cô mơ hồ cảm giác được--
Có lẽ lần này, sự tình sẽ chuyển biến tốt hơn.
Dù sao đối phương chính là Lận Châu a! Sức hấp dẫn của Lận Châu quả thực không người nào có thể sánh được!
Diệp Phù Dư trầm mặc nhìn chằm chằm con thỏ tinh trong vài giây, cuối cùng ngón tay chống lên bả vai con thỏ tinh một chút một chút đẩy người ra. Cô mặt không đổi sắc nói: "Vì nghĩ cho an toàn sinh mệnh của chị, chị cảm thấy mọi người vẫn là bạn bè thì tốt hơn."
Nói thì đúng là vậy, nhưng..
Vu Lan cau mày, lỗ tai vểnh lên cao: "Tuy nhiên, nếu họ biết chị đã ly hôn với Lận Châu, fans của Lận ảnh đế sợ là sẽ càng tức giận hơn, đúng không?"
Đây thật sự không phải là Vu Lam nói quá, chẳng phải Lận Châu là người tốt nhất trong mắt fans sao? Ngộ nhỡ đến lúc có tin đồn rằng hai người ly hôn vì Diệp Phù Dư cảm thấy hai người không hợp hay sao đó, tiểu hồ ly nhà bọn họ sợ rằng sẽ bị bạo phá trực tiếp.
Người hâm mộ chỉ có thể chấp nhận điều này:
Ca ca ta chướng mắt cô, cô có thể lăn đi!
Ca ca ta vĩnh viễn là tốt nhất, nữ nhân như cô không xứng!
Vu Lam nói làm cho Diệp Phù Dư lơ đãng bổ nào một chút hình ảnh, nháy mắt đuôi đã dựng đứng lên.
Chết tiệt, cho nên tình huống của cô hiện tại là, mặc kệ có ly hôn hay không, mẹ nó đều muốn mạng a!
Diệp Phù Dư đem toàn bộ thân mình chông ở trong chăn, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc.
*
Vào buổi tối, thời điểm Diệp Phù Dư gặp lại Bối Ni là lúc cô xuống lầu ăn cơm. Người phụ nữ mặc một chiếc váy ngắn mỏng manh, bước trên đôi giày cao gót tám phân, dáng người cao gầy lại gợi cảm, trực tiếp đem Ngô Quán Quân ở bên cạnh áp thành một người qua đường.
Này một đôi từ *** biến thành quan hệ yêu đương đứng đắn lúc này đang ở thang máy dính dính tựa vào nhau, tay Ngô Quán Quân đặt trên hông người phụ nữ, ngón tay nhẹ nhàng xoa kên làn da bị vải bọc lấy.
Diệp Phù Dư chỉ liếc một cái đã cảm thấy cay mắt, cô vội vàng đem lực chú ý của mình từ trên hai người kia kéo về, ánh mắt nhìn thẳng vào những con số màu đỏ đang nhảy không ngừng ở bên của thang máy.
Vu Lam là người hiểu rõ nhất mâu thuẫn giữa Diệp Phù Dư và Bối Ni ngoại trừ vài vị đương sự, lúc này cô đang dựa vào Diệp Phù Dư để cố gắng giảm bớt cảm giác tồn tại của mình.
Cô không có một chút thiện cảm nào với Bối Ni, sợ rằng nếu cô bị người phụ nữ kia chọc tức, cô sẽ trực tiếp cắn người.
Con thỏ nóng nảy cũng căn người, lời này cũng không phải tùy tiện nói cho hay.
Tuy nhiên, hai con yêu tinh Diệp Phù Dư và Vu Lam có thể cho rằng cài gì cũng chưa nhìn thấy, còn Bối Ni thì không. Hôm qua Bối Ni vừa mới bị Diệp Phù Dư kích thích, hôm nay thật vất vả mới kéo được cánh tay của đạo diễn, đụng phải Diệp Phù Dư, cô ta mới không bỏ lỡ cơ hội khiến người khác ghét bỏ này.
Nghĩ đến đó, Bối Ni cười mở miệng: "Một thân quần áo của Phù Dư khá đẹp, nhưng chất vải nhìn qua không được tốt lắm. Nói cho tôi biết đó là nhãn hiệu nào, về sau tôi sẽ tránh".
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]