Edit by Điệp Y Vi
Bàn tay bị Đế Mặc Trần bắt lấy, Vân Hoàng môi mỏng mân khẩn, lạnh nhạt nhìn Đế Mặc Trần.
Vân Hoàng sắc mặt không tốt, nhưng Đế Mặc Trần khẽ nhếch khóe miệng, hiển nhiên giờ phút này hắn tâm tình cực tốt.
"Buông ra." Rất nhiều lần không có biện pháp tránh thoát tay Đế Mặc Trần, Vân Hoàng nhìn Đế Mặc Trần sắc mặt bất thiện nói.
"Có bản lĩnh, chính mình rút về đi."
Vân Hoàng nghe vậy, đôi mắt nhíu lại, tiếp theo nháy mắt, trong tay toát ra một đoàn ngọn lửa.
Nhìn đến đoàn ngọn lửa kia, Đế Mặc Trần ánh mắt tối sầm lại, đem bàn tay thon dài lấy ra, ôm vòng eo Vân Hoàng.
Vân Hoàng còn không có phản ứng kịp, một cái quay cuồng, nàng lại lần nữa bị Đế Mặc Trần đè ở dưới thân.
Vân Hoàng: "......."
Con mẹ nó, nàng còn có thể lại xui xẻo một chút sao?
"Tiểu Hoàng Nhi, cho dù là không vui, ngươi hiện tại cũng chỉ có thể bị ta áp đảo, hiểu chưa?" Đế Mặc Trần nhìn Vân Hoàng, tâm tình rất tốt.
Như thế nào sẽ có nữ tử thú vị như vậy?
Vân Hoàng hung tợn nhìn Đế Mặc Trần, nhấc chân muốn đá Đế Mặc Trần.
Vân Hoàng tốc độ nhanh, nhưng Đế Mặc Trần tốc độ càng nhanh.
Cơ hồ trong nháy mắt Vân Hoàng nâng lên chân, Đế Mặc Trần liền dùng chân chính mình ngăn chặn chân Vân Hoàng, làm chân nàng không có cách nào nhúc nhích nửa phần.
"Chủ nhân, viện trưởng......." Phong Nhị đẩy ra cửa phòng, sau khi nhìn thấy tình huống trong phòng, lời nói còn lại trong miệng Phong Nhị hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-he-linh-su-ma-de-thich-sung-than-thu-phi/1513358/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.