Edit by Điệp Y Vi
"Không biết." Thập Thất cũng biết chính mình thất lễ, duỗi tay đi lau lau nước mắt, một bên vừa lau một bên nói, "Nghe được hai chữ Vân Hoàng, không biết vì cái gì, chính là đột nhiên cảm thấy rất muốn khóc."
Ngách, nàng lần đầu tiên phát hiện tên của mình còn có loại công năng này.
"Được rồi, đừng khóc, ta đi trong phòng nhìn xem, ngươi trước tiên ở nơi này ngồi một hồi."
"Ân, ta đã biết."
Vân Hoàng nhìn Thập Thất liếc mắt một cái, xoay người hướng tới sân bên cạnh đi đến.
Sân này, chính là tiêu chuẩn tiểu viện, có hai chỗ để người ở, một là tiểu viện đối diện môn phòng, Thập Thất ở, mặt khác là một gian ở tiểu viện môn bên trái.
Bên phải bên kia, chính là phòng bếp cùng địa phương giặt quần áo.
Vân Hoàng tiến vào phòng nhìn một chút, giống như Thập Thất nói, thực sạch sẽ.
Tuy rằng không có đệm chăn, trên người nàng còn có bảy đồng bạc, còn có thể mua đệm chăn, trước hết nghĩ biện pháp kiếm ít tiền.
Khi chưa có làm rõ ràng vòng tay trên tay Thập Thất khiến nàng vì cái gì cảm giác đã nhìn thấy qua trước đó, nàng sẽ xem trọng hắn.
"Uy, người mù, Vân Hoàng xấu nữ kia ở địa phương nào?" Thời điểm Vân Hoàng xem phòng, bên ngoài vang lên thanh âm.
Vừa nghe thanh âm kia, Vân Hoàng trong đầu liền hiện ra diện mạo nam nhân kêu Lý Dũng.
Xem ra, chỉ là một đoạn xương tay rớt, không đủ để cho hắn giáo huấn.
Mím môi, Vân Hoàng đi tới cửa, đang chuẩn bị kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-he-linh-su-ma-de-thich-sung-than-thu-phi/1513332/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.