Sau khi phòng làm việc của Nhiếp Thiên Thu phát weibo, tuy rằng có tác dụng làm rõ tai tiếng, nhưng lại mang đến một di chứng khác. Nhóm Thu Quỳ càng thêm sôi trào, ở dưới weibo quỷ khóc sói tru:
【Vì cái gì tui lại không biết có buổi gặp fans chứ 】
【Hành động mờ ám, Thu Thu bất công!!!! 】
【Tui không nghe tui không nghe tui không nghe, nếu như Thu Thu không cho tui một lời giải thích thì tui sẽ thoát fan ngay tại chỗ】
【Người yêu tui lại thay lòng đổi dạ với tui ~ tui lại vì người đó mà chảy nước mắt đau đớn tan nát cõi lòng ~~~ Nhiếp Thiên Thu phụ lòng tui!!!! 】
【Thật là ghen tị, chẳng lẽ kiếp trước bọn họ đã cứu vớt hệ Ngân Hà sao? Vì cái gì mà có thể gặp được Thiên Thu chứ?”
……
@ Nhiếp Thiên Thu: Lần gặp mặt này tương đối đặc biệt, qua mấy hôm nữa sẽ livestream kể lại chuyện lần này cho mọi người, chờ tui nhé //@ Phòng làm việc của Nhiếp Thiên Thu: Chiều nay, Thiên Thu một số vị fans đặc biệt ở quán cà phê phía tây thành phố tổ chức một buổi họp mặt nho nhỏ……
Lời hứa livestream này cuối cùng cũng trấn an được nhóm Thu Quỳ đang kích động, lúc sau Nhiếp Thiên Thu lại thấy Nguyễn Vũ Hinh điên cuồng gọi điện lại đây, cậu vô cùng bình tĩnh mà cho vào danh sách chặn.
Gọi một lúc lâu không được, Nguyễn Vũ Hinh liền gửi một tin nhắn thoại qua wechat cho cậu.
Nhiếp Thiên Thu mở ra nghe: “Nhiếp Thiên Thu, đồ tiểu nhân đê tiện nhà cậu!!” Tê tâm liệt phế, hoàn toàn không còn bộ dáng nũng nịu thường ngày.
Nhiếp Thiên Thu trả lời lại: Lêu lêu lêu.
Không bao lâu, Hạ Tinh Hàng cũng gọi điện thoại cho cậu, lo lắng sốt ruột hỏi: “Thầy, hôm nay anh đi gặp Nguyễn Vũ Hinh sao?”
Nhiếp Thiên Thu: “Ừ, hỏi thăm một chút về người đàn ông sau lưng cô ta.”
Hạ Tinh Hàng hỏi: “Cô ta sẽ nói sao?”
Nhiếp Thiên Thu: “Đương nhiên không, nhưng mà tôi lại có một số phát hiện khác.”
Cậu chần chờ một chút, mới nói: “Người lúc trước đại diện Thanh Long Bang khiêu chiến phái Côn Luân kia, đệ tử trước kia của Cái Bang, Phó Hội, tôi nhìn thấy anh ta ở trong xe của Nguyễn Vũ Hinh.”
“Thế nhưng……” Giọng nói của Hạ Tinh Hàng có chút trầm trọng, hắn tự hỏi một chút rồi nói, “Có hai khả năng, thứu nhất, sinh ý của Thanh Long Bang chính là làm bảo an, đoàn đội của Nguyễn Vũ Hinh mời người của Thanh Long Bang tới đảm bảo an toàn của cô ta……”
Hắn còn chưa nói xong, Nhiếp Thiên Thu đã phun tào: “Cô ta có nổi đâu, còn muốn bảo tiêu làm gì, lại còn mời một bảo tiêu bộ dáng cũng không kém những minh tinh cùng cô ta tham tham gia tiết mục nữa chứ.”
Hạ Tinh Hàng nhẹ nhàng cười: “Lần sau nếu như thầy muốn hẹn gặp cô ta thì nhớ gọi cả em, em sẽ bảo vệ anh.”
Nhiếp Thiên Thu ghét bỏ nói: “Thôi bỏ đi, còn không biết là ai bảo vệ ai đâu.”
Hạ Tinh Hàng nghẹn một chút,vô cùng bi thương phát hiện chính mình lại không thể phản bác được.
Hắn yên lặng củng cố tâm tình mình, kiên cường tiếp tục đề tài: “Khả năng thứ hai, chính là đoàn đội của Nguyễn Vũ Hinh có quan hệ với Thanh Long Bang.”
Nhiếp Thiên Thu “Ừm” một tiếng: “Tôi hướng về khả năng thứ hai hơn, nhưng mà với người ngoài, bọn họ khẳng định giả trang làm bảo tiêu bình thường.”
Hạ Tinh Hàng dừng một chút, nói: “Em cũng hỏi ra được một số chuyện ở Mao Vĩ Minh.”
Nhiếp Thiên Thu: “Cái gì?”
Hạ Tinh Hàng trầm mặc một hồi, mới ho nhẹ một tiếng: “Chủ tịch tập đoàn Thương Long là Mục Tiềm hứa hẹn một số điều với Mao Vĩ Minh, sẽ cho châu báu Tinh Trần một đơn đặt hàng cực lớn để cho Mao Vĩ Minh đem người phát ngôn đã định ra đổi thành người khác, người nào cũng được. Em cảm thấy, đây không đơn thuần là trả thù vì anh không xào CP với Nguyễn Vũ Hinh, cái giá quá lớn. Hơn nữa bọn họ căn bản không được chỗ tốt nào, đây là đặc biệt hướng về phía anh.”
Nhiếp Thiên Thu nổi giận: “Không phải là anti-fan của tôi chứ! Đến mức này sao!”
Hạ Tinh Hàng: “Vốn dĩ em cũng không nghĩ ra, nhưng anh nói Nguyễn Vũ Hinh có quan hệ với người của Thanh Long Bang làm em có một ý tưởng, có lẽ người nhắm vào anh không phải là Nguyễn Vũ Hinh, mà chính là Thanh Long bang thì sao?”
“Bọn họ tới phái Côn Luân khiêu chiến, rõ ràng đã có kế hoạch từ trước, chắc chắn giành được thắng lợi, nhưng cuối cùng bọn họ lại bại dưới tay anh, nhất định sẽ hận anh.”
Nhiếp Thiên Thu càng tức giận: “Bọn họ còn không biết xấu hổ mà hận tôi sao? Dựa vào vài ba công phu mèo cào của họ, dù tôi muốn thua thì bọn họ cũng không tôi cơ hội?”
Hạ Tinh Hàng nghe xong liền muốn rơi lệ, còn phải chịu đựng chua xót khuyên bảo: “Thầy ơi, anh bình tĩnh một chút.”
Nhiếp Thiên Thu nghĩ dù sao dối phương cũng là kim chủ, cậu vẫn không dám quá nổi nóng với hắn, vì vậy dùng tay che điện thoại, không ngừng niệm chú: “Giết người là phạm pháp giết người là phạm pháp giết người là phạm pháp……”
Một phút sau, cậu mới buông tay đang che di động ra, giọng nói bình tĩnh trở lại: “Hiện tại tôi vô cùng bình tĩnh.”
Hạ Tinh Hàng: “…… Thầy ơi, em nghe được.”
Nhiếp Thiên Thu lập tức càng nổi nóng: “Mẹ nó, cái di động đểu này!”
Hạ Tinh Hàng vội nói: “Thầy ơi, không sao cả, anh cứ sống thật là được.”
Nhiếp Thiên Thu tỏ vẻ cự tuyệt: “Không được, thần tượng không thể có tính xấu được.”
Hạ Tinh Hàng: “……”
Hắn quyết định vẫn không cần tiếp tục cái đề tài này, liền nói: “Như vậy xem ra, tập đoàn Thương Long, Thanh Long Bang cùng Cái Bang Quảng Thành, rất có khả năng có quan hệ với nhau.”
Trong đầu Nhiếp Thiên Thu chợt lóe: “Thằng bé ăn vạ ngày hôm đó, nó biết võ công.”
Hạ Tinh Hàng cả kinh: “Thật sự?”
Nhiếp Thiên Thu “Ừ” một tiếng.
Hạ Tinh Hàng lập tức vừa hâm mộ vừa ghen tị lại vừa hận: “Chỗ Cái Bang Quảng Thành này ngay cả trẻ con cũng học được võ công, võ lâm thực sự bất công với em.
Nhiếp Thiên Thu: “…… Này, để ý đến trọng điểm đi.”
Hạ Tinh Hàng thở dài, tiếp tục nói: “Nói như vậy, rất có khả năng Thanh Long Bang chính là thế lực đứng sau lưng khống chế Cái Bang Quảng Thành?”
Giọng nói hắn trầm xuống: “Nếu như là sự thật, anh Hạ Thù nhất định sẽ rất khổ sở, anh ấy bỏ ra bao nhiêu tâm huyết để bồi dưỡng Phó Hội, không ngờ cuối cùng Phó Hội lại phản bội Cái Bang đầu quân vào Thanh Long Bang, nếu như lại có quan hệ với Cái Bang Quảng Thành mà anh ấy hận nhất, không biết sẽ nghĩ thế nào.”
Nhiếp Thiên Thu nói: “Cái này còn cẩn phải nghĩ sao? Đương nhiên là đánh chết cậu ta rồi.”
Hạ Tinh Hàng: “…… Thầy ơi, giết người phạm pháp.”
Nhiếp Thiên Thu theo bản năng mà nhìn tay mình một chút, cảm khái: “Thời buổi này, cũng chỉ có pháp luật mới ngăn cản được hai tay đang ngo ngoe rục rịch của tôi thôi.”
Hai người lại thảo luận chi tiết một chút, cuối cùng quyết định lại gặp mặt nói chuyện với Hạ Thù một lần nữa.
Nói xong chuyện quan trọng nhưng Hạ Tinh Hàng lại luyến tiếc cúp điện thoại: “Thầy ơi, khi nào chúng ta mới có thể gặp được nhau, là loại không mang theo anh Hạ Thù ấy.”
Nhiếp Thiên Thu không hiểu: “Vậy cậu muốn mang ai?”
Hạ Tinh Hàng: “…… Ai cũng không mang theo, chỉ có em cùng anh.”
Nhiếp Thiên Thu sảng khoái nói: “Khi nào tôi có thời gian thì được.”
Hạ Tinh Hàng không dám tin: “Vậy khi nào thì anh có thời gian?”
Nhiếp Thiên Thu suy nghĩ một chút: “Để tí nữa tôi gửi hành trình của tôi cho cậu, cậu tự xem đi.”
Trong lòng Hạ Tinh Hàng nở hoa: “Có phải em là người duy nhất có được hành trình của anh hay không?”
Nhiếp Thiên Thu: “Sao có thể, ngàn vạn fans của tôi đều có một phần.”
Cậu vừa nói vừa thở dài: “Minh tinh đang hot thật sự không có cuộc sống riêng tư.”
Hạ Tinh Hàng: “……”
…
Nhóm wechat Hội tuổi già không nơi nương tựa:
Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Khiếp sợ, mấy hôm trước tôi muốn mua một ít cẩu kỷ táo đỏ nên lên cửa hàng trực tuyến của lão Hà, mọi người đoán xem tôi phát hiện ra cái gì?
Cái Bang – Hạ Thù: Tôi đã nói tố chất thân thể của Thần Toán môn không ổn mà, tuổi còn trẻ mà đã bắt đầu dưỡng sinh
Cái Bang – Hạ Thù: A, không đúng, Gia Cát thần côn cũng không thể tính tuổi còn trẻ
Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: [ chụp hình ]
Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: [ mắng ] Người bán lẩu cay không thể hiểu được cuộc sống sinh hoạt của thanh niên sau 90 chúng tôi đâu!
Cát Vong Cơ gửi một tấm chụp màn hình cửa hàng trực tuyến của phái Côn Luân, một cái vương miệng lấp lánh tỏa sáng sáng mù mắt mọi người trong nhóm.
Cái Bang – Hạ Thù: Đờ mờ, không phải cửa hàng trực tuyến của phái Côn Luân sắp đóng cửa sao? Vương miệng ở đâu ra vậy?
Đường Môn – Đường Phi Linh: Điếu Yên học được cách mua đơn?
Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Không phải, doanh số cửa hàng bọn họ đạt hạng nhất toàn mạng, hiện tại đều hết hàng, chỉ có bí đao là mua được thôi.
Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Đúng là ăn không ngồi rồi, thế mà còn có người mua bí đao sao, hầy…
Côn Luân phái – Hà Điếu Yên:……
Côn Luân phái – Hà Điếu Yên: Không có mua đơn
Cái Bang – Hạ Thù: Tôi cũng cảm thấy không có, mua thành nổi tiếng nhất trên mạng, vậy phải tốn bao nhiêu tiền chứ? Phái Côn Luân có đủ tiền sao?
Côn Luân phái – Hà Điếu Yên:……
Đường Môn – Đường Phi Linh: Chuyện gì xảy ra? Tự mình P vương miện?
Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Nghĩ gì đấy? Đây là hình tôi tự chụp mà
Côn Luân phái – Hà Điếu Yên: Trước đó tham gia chương trình, Nhiếp Thiên Thu giúp đỡ tuyên truyền cửa hàng của chúng tôi trên weibo một chút
Tất cả mọi người:……
Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Tôi lập tức xóa bỏ cài đặt che chắn từ ngữ liên quan đến cậu ta
Cái Bang – Hạ Thù: Nói như vậy, hình như Nhiếp Thiên Thu chính là cá Koi của phái Côn Luân
Cái Bang – Hạ Thù: Vừa giúp phái Côn Luân đánh thắng lôi đài, vừa giúp phái Côn Luân tạo danh tiếng cho cửa hàng trực tuyến, a, muốn bái cậu ta
Côn Luân phái – Hà Điếu Yên: Không chỉ vậy
Côn Luân phái – Hà Điếu Yên: Cậu ta còn giúp tôi quản được Lục Mạo, một tháng gần đây võ công của Lục Mạo biến bộ rất nhiều, cứ thế này, nhất định có thể truyền thừa được võ học tông môn, nói không chừng còn có thể tiếp nhận vị trí chưởng môn.
Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ:!!!
Cái Bang – Hạ Thù:!!!
Đường Môn – Đường Phi Linh: Nói như vậy, phái Côn Luân đã có truyền nhân?
Côn Luân phái – Hà Điếu Yên: Ừ
Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Hỏi: Làm thế nào để có thể trở thành bạn bè với Nhiếp Thiên Thu? Online chờ, cần gấp
Côn Luân phái – Hà Điếu Yên:……
Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Tôi đã nói gì chứ? Sao Tử Vi chiếu sáng núi Côn Luân, phái Côn Luân có đại biến.
Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Quả nhiên bảo đao của Thần Toán Môn chúng tôi chưa già
Cái Bang – Hạ Thù: Đáng tiếc đao chưa già, cậu đã già
Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: [ đấm đầu.gif]
Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Kỳ thật, đêm qua tôi lại ngắm sao, biến hóa tiếp theo của võ lâm, chính là bắt đầu ở Dương Xuyên
Đường Môn – Đường Phi Linh: Dương Xuyên? Vậy chẳng phải là Cái Bang
Cái Bang – Hạ Thù: [ vịt Koduck mày nhăn lại, cảm thấy sự tình cũng không đơn giản.jpg]
Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Hẳn là tôi tính sai rồi, dù sao bây giờ khói bụi dày đặc, cũng không phải không có khả năng xem nhầm
Cái Bang – Hạ Thù:…… Phi
Đường Môn – Đường Phi Linh: Gần đây Cái Bang có hành động lớn nào không? Hà Phương Ngại trở về quyên tiền?
Cái Bang – Hạ Thù: Anh ta không tới tìm tôi đòi góp vốn là tôi đã cảm ơn trời đất
Đường Môn – Đường Phi Linh:……
Đường Môn – Đường Phi Linh: Không nói nữa, tôi đi ôn tập
Cái Bang – Hạ Thù: Lại tham gia cuộc thi?
Đường Môn – Đường Phi Linh: Ừ, lấy chứng chỉ nghề dược
……
Phái Võ Đang – Trương Do: Vương miệng vàng là cái gì?
Mọi người:……
Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Trương Do, ngài tự giác một chút, rời nhóm đi.
Tác giả có lời muốn nói:
Nhiếp Thiên Thu: Mọi người đều đối với tôi như hổ rình mồi. Sợ hãi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]