Chương trước
Chương sau
Sở Tích vặn vẹo đầu ngón tay, uể oải nói: “Em cảm thấy có lỗi với fans cũng có lỗi với anh.”
“Em có lỗi với fans, vụиɠ ŧяộʍ yêu đương sau lưng bọn họ, em cũng có lỗi với anh, khiến anh trốn trốn tránh tránh, không có danh phận.” Giọng cô cực kỳ uể oải.
Cố Minh Cảnh ngẩn ra.
Thật ra chuyện danh phận này ngoại trừ vừa mới bắt đầu có chút khó chấp nhận ra thì sau này mỗi lần thấy Sở Tích lén lút giống thám tử cũng rất đáng yêu.
Anh chỉ là trêu chọc cô, không ngờ cô tưởng thật.
Cố Minh Cảnh ôm cô từ phía sau: “Đừng buồn, anh không sao.”
“Thật không?” Sở Tích ngẩng đầu nhìn anh.
“Đương nhiên là thật.” Cố Minh Cảnh nói.
Anh cúi đầu hỏi: “Eo khỏe chưa?”
Đã tốt hơn nhiều rồi… Sở Tích đang muốn trả lời như vậy thì đột nhiên nghĩ đến gì đó, sửng sốt một chút.
Sở Tích không lập tức trả lời.
Vì thế Cố Minh Cảnh tiếp tục hỏi: “Eo khỏe chưa?”
Sở Tích bắt lấy tay anh đang trên eo cô, vành tai non mền nổi lên một màu hồng nhạt, cẩn thận hỏi: “Nếu em nói em khỏe thì anh muốn làm gì?”
Người nói vô tình người nghe có ý, cái chữ "làm" này thật sự khiến người ta mơ màng đến vô hạn.
Cố Minh Cảnh thiếu chút nữa là trực tiếp nói “làm em”, lời nói đến bên miệng lại nuốt trở xuống.
Cảm nhận được người đàn ông trầm mặc, Sở Tích “Hừ” một tiếng, tựa hồ đã sớm đã nhìn thấu ý tứ của anh.
Cố Minh Cảnh lại tiếp tục trầm mặc, cuối cùng đột nhiên hỏi: “Chuyện em đã hứa có giữ lời không?”
Sở Tích nghi hoặc: “Hứa cái gì?”
Cố Minh Cảnh: “Mặc kệ là hứa cái gì, chỉ cần em đã đồng ý thì sẽ giữ lời sao?”
Sở Tích không biết vì sao đề tài đột nhiên lại chuyển thành cái này, gật đầu chắc chắn nói: “Đã đồng ý rồi thì đương nhiên phải giữ lời, em là người rất giữ chữ tín đấy.”
Vì thế Cố Minh Cảnh cười cười, lấy điện thoại ra, mở cho Sở Tích xem một đoạn video.
Sở Tích nhìn thấy mặt mình say khướt xuất hiện trong video, góc phải phía dưới là mặt Cố Minh Cảnh.
Sau đó là màn một hỏi một đáp.
“…… Thì là viết em và fans bạn trai của em phát sinh quan hệ nam nữ không chính đáng……"
“…… Cái gì mà một đêm bảy lần tám lần, quá kỳ quái……”
“…… Anh một đêm mấy lần? Aizz, em cũng quên rồi.”
“Không nhớ sao?”
“Nhớ không nổi, đã lâu rồi.”
“Vậy em muốn biết không?”
“Muốn.”
“Anh về sẽ tự nói với em, thế nào?”
“Được.”
Giống hệt đứa con nít, anh hỏi một câu, cô đáp một câu, lúc Sở Tích ngoan ngoãn gật đầu đáp ứng, mặt Cố Minh Cảnh ở góc phải bên dưới cũng tươi cười, video đột nhiên im bặt.
Sở Tích nhìn video, biểu tình trên mặt lập tức nghi hoặc, tiếp theo từ nghi hoặc biến thành xấu hổ, lại từ xấu hổ biến thành ngượng ngùng, cuối cùng khuôn mặt nhỏ trực tiếp chuyển thành màu gan heo.
Cái đoạn đối thoại không biết xấu hổ này, cái biểu tình không chút thẹn thùng này.
Đêm đó không biết cô đã uống bao nhiêu rượu, chỉ số thông minh giảm xuống cho nên mới cùng Cố Minh Cảnh video call nói mấy cái này, còn bị anh ghi lại toàn bộ.
Cô trong video ngây ngốc hỏi cái gì mà một đêm mấy lần, cuối cùng bị Cố Minh Cảnh dắt mũi hỏi có muốn biết hay không, rồi cái gì mà tự mình nói cho biết, toàn bộ đều đáp ứng luôn rồi.
Mất hết mặt mũi, liêm sỉ không còn chút nào.
Xem video xong rồi, Cố Minh Cảnh nhìn biểu tình thay đổi liên tục trên mặt Sở Tích, giả bộ trêu đùa: “Em đồng ý rồi đó.”
Cảm giác của Sở Tích lúc này giống như nữ sinh bị người ta chụp ảnh nude uy hϊếp, cô tức giận, đấm xuống một quyền: “Anh có còn chút lương tâm nào hay không? Uống say còn bị anh dụ dỗ, như vậy có thể tính là đồng ý sao?"
Cố Minh Cảnh nhướng mày: “Sao lại không tính?”
Vốn dĩ đã đủ mất mặt rồi mà còn bị anh ghi lại, hiện tại còn muốn lấy ra uy hϊếp cô, Sở Tích tức giận xoay người đi, nghĩ đàn ông không phải là thứ gì tốt, toàn mẹ nó đều là động vật sống bằng nửa người dưới, nhưng mà đối với hành vi không biết xấu hổ ghi hình uy hϊếp như vậy thì chỉ có thể càng không biết xấu hổ hơn anh mới được.
Dù sao Sở Tích cũng không phải thiếu nữ ngây thơ gì, cô xoay người, hầm hừ nhìn anh: “Đúng vậy, em đã đồng ý rồi, nhưng mà đồng chí Cố à, một đêm anh có phải bảy tám lần hay không?”
Mặt Cố Minh Cảnh trầm xuống, sau đó hỏi: “Có hay không, em không biết sao?”
“A~” Sở Tích giả vờ bừng tỉnh đại ngộ, tiếp tục cắn răng, “Chắc là có, một đêm bảy lần, một lần hai phút, tổng cộng mười bốn phút, đắp mặt nạ xong còn dư lại một phút, thật sự mạnh ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha”
Không biết một câu kia chọc trúng huyệt cười nào của Sở Tích, cô cười rất lớn, cảm giác báo thù thành công khiến vô cùng vui sướng.
Người nào đó không biết sống chết đùa giỡn với tôn nghiêm đàn ông, Cố Minh Cảnh mặt đen như đáy nồi.
Sở Tích cười xong một trận, Cố Minh Cảnh vẫn không nói một lời.
Toàn bộ trong phòng chỉ có tiếng cô cười, lúc này Sở Tích mới cảm thấy tình thế có chút không thích hợp, thu hồi tươi cười, sau đó định lặng lẽ chuồn êm.
Cô vẫn luôn dịch ra xa anh, mới từ trên sô pha đứng lên muốn chạy thì Cố Minh Cảnh liền duỗi tay chụp lại, Sở Tích hét lên một tiếng, sau đó đầu óc choáng váng phát hiện mình nằm trên vai Cố Minh Cảnh.
“Thả… thả em xuống dưới.” Không biết vì bị khiêng ở tư thế này khiến người ta sợ hãi hay là vì thứ gì khác, Sở Tích đấm hai cái lên lưng anh.
“Anh… anh đừng tới đây! Em nói anh biết, nếu anh dám làm cái kia thì em… em… ngày mai em sẽ đi tố cáo anh!”
“Ai mạnh?” Cố Minh Cảnh nhíu mi lại, quỳ một chân trên giường, cả người hướng về phía trước, tư thế giống như một con báo nhắm trúng con mồi trên thảo nguyên.
Lòng bàn tay Sở Tích lạnh lẽo.
Giọng nói Cố Minh Cảnh trầm thấp mà gợi cảm: “Không thể miêu tả sao?”
“Sẽ khiến ngài vừa lòng.”
Sở Tích nuốt một ngụm nước miếng, ma xui quỷ khiến hỏi một câu: “Thật sự vừa lòng sao?”
……
Một lúc sau, trong phòng ngủ.
“Em không muốn………… đủ rồi…..”
Một tiếng sau.
“Anh khốn khϊếp! T-T……”
Lúc sau, Sở Tích đóng hai mắt lại.
Mệt chết đi được.
*****
Hôm sau, văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Nguyên Cảnh.
Thời tiết hôm nay rất đẹp, người sáng suốt đều nhìn ra hôm nay tâm trạng tổng giám đốc Cố rất tốt, không chỉ mặt mày tươi cười đến sớm mà tay còn vung lên thông qua vài kế hoạch, thời cơ đã đến, thư ký nhanh chóng đem lên các loại văn kiện trước kia Cố Minh Cảnh vừa nhìn là mắng cho anh xem, chất chồng lên như hòn núi nhỏ.
Trợ lý Cao đi vào đưa anh một ly cà phê, tổng giám đốc Cố của bọn họ hôm nay thật thoải mái.
Trợ lý Cao đưa cà phê xong thì sờ sờ cằm. Trước nay tổng giám đốc Cố đều lái xe từ nhà đến công ty, sáng hôm nay lại xuất phát từ nhà cô Sở, không cần nghĩ cũng biết đã xảy chuyện gì, tổng giám đốc Cố của anh rốt cuộc cũng thành công rồi.
Ha, đàn ông.
Phim trường《 Vực Thẳm Sương Mù》, một cảnh quay đã được thực hiện xong, Sở Tích cau mày đấm đấm chiếc eo nhức mỏi.
Tiểu Nghiêm nắm lấy bàn tay trên eo của cô: “Mấy hôm trước không phải eo đã tốt rồi sao? Sao hôm nay lại khó chịu?”
Gương mặt Sở Tích đỏ lên, nói nhanh: “Không có việc gì.”
Tục ngữ có câu: Vạn sự khởi đầu nan, có lần đầu tiên, lần thứ hai, thứ ba sau đó cũng sẽ thuận tiện hơn.
Số lần Cố Minh Cảnh lái xe từ nhà Sở Tích đến công ty tăng lên không ít.
Sở Tích kết thúc công việc ở phim trường, trước đó cô và Cố Minh Cảnh đã hẹn nhau cùng ăn cơm tối.
Cố Minh Cảnh đã đợi sẵn trong nhà hàng, Sở Tích bước vào cửa giống như đặc vụ ngầm, kiểm tra xem có phóng viên hay không mới vào.
Sở Tích ngồi cạnh Cố Minh Cảnh, chuyện tình lén lúc này cũng đã được lâu rồi, mỗi lần đều lén lút cùng Cố Minh Cảnh bên nhau, đột nhiên phát biểu cảm xúc: “Anh cảm thấy như vậy có kíƈɦ ŧɦíƈɦ hay không?”
Cố Minh Cảnh nhìn Sở Tích trùm kín người giống như xác ướp, khóe miệng giật giật hỏi: “Kíƈɦ ŧɦíƈɦ chỗ nào?”
Sở Tích: “Chẳng lẽ anh không cảm thấy rất giống yêu đương vụиɠ ŧяộʍ bên ngoài sao?” Cô nói xong thì đột nhiên chuyển thành bộ dạng nhu nhược đáng thương, “Chừng nào thì anh ly hôn với cô ta rồi cưới em?”
Cố Minh Cảnh: “………………”
Phục vụ đem đồ ăn đến, Cố Minh Cảnh còn chưa động đũa thì Sở Tích đã giơ điện thoại lên chụp hai tấm.
Cô đưa ảnh qua bộ lọc thức ăn, sau đó đăng lên tài khoản phụ “Hôm nay bà đây cũng không muốn trang điểm”, kể từ lần trước đến giờ, Sở Tích đã chăm chỉ đăng Weibo hơn.
Ngoại trừ đăng bài về mỹ phẩm ra thì cô còn đăng một ít ảnh về sinh hoạt hằng ngày. Trước đó cô vốn dĩ có 2 vạn fans ổn định, từ khi cô bắt đầu đăng ảnh hằng ngày lên thì fans ngày càng tăng, hiện tại lượng fans đã hơn 5 vạn, hơn nữa lượt thích và bình luận tăng rất nhiều, dần dần có xu hướng chuyển từ trang làm đẹp sang trang đời sống, Sở Tích phát hiện những bài đăng có lượt thích và bình luận cao đa số đều liên quan đến Cố Minh Cảnh, vừa xuống tay bình luận đã gọi một tiếng “Cẩu Ca”.
Chúng fans tinh mắt phát hiện hôm nay blogger đăng ảnh có một bộ chén đũa trên bàn.
Fans:
[ Lại nữa, lại nữa! Cô ấy lại ở cùng Cẩu Ca. ]
[ Cẩu lương đến rồi, mọi người há mồm ăn cẩu lương nào. ]
[ Tôi cũng không biết một cái cẩu độc thân như mình thì theo dõi cô làm gì. ]
[ Tôi muốn biết có bao nhiêu người miệng nói chán ghét màn ân ái này nhưng mỗi ngày lại vào trang của Nhị Cẩu tự tìm ngược tìm Cẩu ca. ]
[ Tìm ngược +1 ]
[ Tìm ngược +10086 ]
……
Sở Tích nhìn bình luận thì trán nổi lên mấy cái chấm đen.
Nếu nói tài khoản phụ có chỗ khiến cô buồn rầu thì có lẽ là từ lúc lộ chuyện có Cẩu Ca, cô đăng cái gì lên Weibo fans cũng sẽ tự động liên hệ với Cẩu Ca, cảm thấy cô khoe ân ái.
Nhưng cô thật sự không có ý muốn khoe, ngay cả bộ chén đũa đó cô cũng không chú ý đến.
Quá khó khăn, giới blogger này thật sự quá khó khăn.
Cố Minh Cảnh thấy Sở Tích vẫn luôn cúi đầu xem điện thoại liền dùng đầu đũa gõ gõ lên chén cơm trước mặt cô: “Ăn cơm.”
Lúc này Sở Tích mới ngẩng đầu, cất điện thoại bắt đầu ăn cơm.
Buổi tối, vì chứng minh bản thân không phải loại blogger nhàm chán không có việc gì làm liền khoe ân ái, Sở Tích lại đăng ảnh lên Weibo.
Trên người cô là chiếc váy ngủ dâu tây nhỏ cô mới mua.
Cô rất thích chiếc váy này, nhìn vào gương chụp ảnh, làm mờ nền phía sau, sau đó che mặt lại, đăng ảnh.
“Áo ngủ mới, dâu tây.jpg”
Trong ảnh là cô gái mặc váy ngủ dáng chữ A rộng thùng thình, trên chiếc váy màu trắng sữa điểm xuyến từng quả dâu tây màu đỏ mê người, cô búi tóc lên cao, phần vai cổ lộ ra đường cong tuyệt đẹp chuẩn thiên nga, làn da trắng như tuyết, mềm mại mười phần, trắng trẻo mềm mại thoạt nhìn thật sự rất muốn khi dễ.
Cái này chắc không liên quan đến khoe ân ái rồi, Sở Tích hài lòng suy nghĩ.
Kết quả:
[ Mẹ nó Cẩu Ca vậy mà thích loại này! Rất biếи ŧɦái nha! (nhưng mà tôi thích). ]
[ Ô ô ô Nhị Cẩu cô thành niên chưa? ]
[ Này mẹ nó ai nhìn mà không muốn đẩy chứ. ]
[ Cái dáng người này… Cẩu Ca thật có phúc. ]
Sở Tích vừa hài lòng: ???
Người hâm mộ có bệnh a!
Cô nhìn vào gương ngó trái ngó phải.
Có sao? Cái gì gọi là vừa nhìn đã muốn trực tiếp đẩy xuống?
Này rõ ràng là phong cách mềm mại đáng yêu, người không biết gì xem bình luận còn cho rằng cô mặc đồ gì không thể miêu tả đấy!
Nếu không phải Cố Minh Cảnh đêm nay không có ở đây, cô nhất định phải đi hỏi một chút.
Ngày mai Sở Tích có cảnh quay khó, buổi tối cần phải nghỉ ngơi thật tốt, ấp ủ cảm xúc nên đã đuổi anh đi.
Nếu như ngày hôm sau có cảnh quay tương đối quan trọng thì Sở Tích sẽ từ chối phát sinh chuyện gì đó không thể miêu tả với Cố Minh Cảnh, cũng may anh cũng hiểu chuyện.
Sở Tích bên này nhìn vào trong gương, người hâm mộ đã bắt đầu trò chuyện trên Weibo.
[ Gần đây Nhị Cẩu chăm chỉ đăng Weibo quá nha ~ ]
[ Hơn nữa mười bài là hết chín bài liên quan đến Cẩu Ca. ]
[ Đêm nay còn đăng ảnh váy ngủ, chậc chậc, đây là ám chỉ chút nữa muốn làm gì a~ *Aaa thẹn thùng che mặt* ]
[ Không gạt mọi người, gần đây lướt Weibo Nhị Cẩu luôn khiến tôi cảm thấy Nhị Cẩu… gần đây sinh hoạt xxx rất khá ]
Chúng fans bừng tỉnh đại ngộ: [ Đúng đúng đúng! Chính là loại cảm giác này, rốt cuộc cũng bị cô nói ra! ]
[ Nhất trí đồng ý! ]
Sở Tích nhìn gương, vẫn cảm thấy bản thân ngoại trừ nhìn mềm mại đáng yêu cũng không có gì khác, lại cúi đầu nhìn Weibo, bị dọa đến nỗi thiếu chút nữa rớt điện thoại.
Bình luận “Cảm giác sinh hoạt xxx rất khá” đã được đẩy lên top.
Sở Tích luống cuống tay chân gõ chữ trả lời: [ Tôi không phải, tôi không có, đừng nói bậy! ]
Chúng fans: [ À há! Nhìn cô gấp như vậy, giải thích chính là che dấu, che dấu chính là sự thật. ]
Sở Tích lập tức đỏ mặt xóa bài đăng này.
Sở Tích xóa xong, vốn tưởng mọi người đều sẽ quên, nhưng Weibo đã đăng rồi, phần lớn fans đều thấy được bắt đầu tham gia thảo luận.
Sở Tích không nghĩ đến clip cô dùng tay không đập gián lần trước đã được chia sẻ lại, fans nhanh chóng tăng lên gần mười vạn.
Nội dung trên Weibo của cô rõ ràng vô cùng khỏe mạnh văn minh, không đăng gì quá lớn lao, cũng không viết bài ám chỉ gì khác, chỉ đơn giản là về mỹ phẩm và ăn uống thường ngày, nhưng mà không biết những fans mới từ đâu đến mà câu đầu tiên bình luận luôn là:
[ Nghe nói đây là blogger sinh hoạt xxx rất khá sao? ]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.