Không khí vô cùng an tĩnh, hai người cứ như vậy mà anh nhìn em, em nhìn anh, không ai phát ra tiếng.
Cố Minh Cảnh đành phải buông tay, nhẹ giọng hỏi: “Có đau không?”
Sở Tích giương mắt nhìn anh, giật giật khóe môi: “Đương nhiên là đau rồi.”
Vành tai cô thoáng hiện lên màu hồng đáng yêu, lại giải thích: “Em không phải xem anh… À… Hồi nãy, em… Mắc cỡ.”
Cô không biết vì sao bản thân đột nhiên lại như vậy, rõ ràng từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài có chỗ nào mà anh chưa thấy đâu chứ, vậy mà hiện tại lại còn thẹn thùng.
Sở Tích cảm thấy có chút đau đầu đối với cảm giác hiện tại của bản thân.
Cố Minh Cảnh nghe được hai chữ “mắc cỡ” thì hơi nhướng mày, chậm rãi di chuyển đến trước mặt cô, sau đó bình tĩnh hỏi: “Em nói anh nghe xem sao lại mắc cỡ?”
Sở Tích thấy anh hướng lại gần thì không khỏi ngửa ra sau, cuối cùng cả người vì ngửa quá sâu thì đột nhiên “A~” một tiếng.
Sở Tích đau đến nỗi nước mắt cũng sắp chảy ra: “Eo của tôi.”
Bầu không khí vốn dĩ còn có chút ái muội liền bị tiếng “A~” của cô làm cho tan thành mây khói, Cố Minh Cảnh lập tức kéo Sở Tích lên, Sở Tích ôm anh, tựa cằm lên bả vai.
Cố Minh Cảnh: “Có phải đụng trúng không?”
Sở Tích ôm cổ Cố Minh Cảnh, rưng rưng gật đầu: “Ừm, đau quá.”
Cô là vì anh nên mới đụng trúng, Cố Minh Cảnh lập tức áy náy không thôi: “Anh xoa cho em nhé?”
“Đừng chạm vào, đừng chạm vào! Càng chạm càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-gioi-giai-tri-deu-cho-rang-toi-thich-lam-nung/532676/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.