Lục Lâm Thành nhìn bộ đồ Lương Yên đang mặc, nín cười nói: "Em nếu ở hiện trường diễn như vậy, sẽ bị đạo diễn mắng."
Khuôn mặt nhỏ của Lương Yên đỏ lên, hầm hừ đem kịch bản vẫn trả lại anh, đưa lưng về phía anh ngồi xếp bằng: "Không diễn không diễn nữa." Có ý tốt diễn cùng anh mà anh cũng yêu cầu cao như vậy, thật là.
Lục Lâm Thành ngồi dậy, đối mặt với cái ót đầy đặn đáng yêu của Lương Yên gcười nói: "Thế nào? Không diễn nữa?"
Lương Yên bị đâm trúng điểm trọng yếu của lòng tự trọng, càng tức giận hơn.
"Em không diễn nữa thì sao, đến lúc đó nữ diễn viên cùng anh đóng phim chắc chắn sẽ diễn được." Cô chua xót nói.
Lục Lâm Thành không nhịn được muốn nói cho cô biết đây là bộ phim lớn để tán thưởng cho những vị anh hùng, phía trên rất coi trọng, sẽ không dùng loại mánh lớn như vậy để diễn, đến lúc đó sẽ để một hai ống kính quay. Đương nhiên là dùng tiêu chuẩn của phim được đầu tư lớn, nếu không anh cũng sẽ không nhận.
Lục Lâm Thành từ phía sau đem Lương Yên ôm vào trong ngực, ngửi hương thơm thiếu nữ nhàn nhạt trên người cô, cười nhẹ bám vào bên tai cô nói: "Con nít, thì cũng không có quan hệ gì."
Lương Yên nghe xong lập tức đỏ tận mang tai, khí chua vừa bốc ra đã toàn bộ tiêu tán mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, chỉ biết cúi đầu liều mạng nắm chặt góc áo.
Con nít, anh nói cô con nít đmm anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-gioi-giai-tri-dang-doi-chung-ta-ly-hon/3268566/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.