Chương 30: Tri ân báo đáp 
91. 
Mọi người chỉnh lí xong xuôi chuẩn bị rời khỏi nơi này. 
Bùi Quân Tắc leo lên xe ngựa như thường lệ, Lục Chiêu Minh nhân lúc hắn không để ý đưa mắt nhìn Tưởng Tiệm Vũ, Tưởng Tiệm Vũ lập tức hiểu được, ho một tiếng cố tình cao giọng hỏi: "Cái gì? Tiểu Lưu Tước, ngươi nói chân ngươi đau ư?" 
Hoa Lưu Tước đột nhiên bị y nhắc đến trong một cuộc trò chuyện, mặt mũi ngơ ngác, "Hả?" 
"Thế thì không được rồi." Tưởng Tiệm Vũ nói, "Ta phải đánh xe, bên trong lại nhất định phải có người chăm sóc ngươi." 
Tuy Hoa Lưu Tước không biết tại sao tự nhiên y lại phải nói như vậy nhưng cũng không hổ danh cực giỏi đuổi hình bắt chữ, phản ứng nhanh nhạy, gần như lập tức đón lời Tưởng Tiệm Vũ, ái ối a ô kêu ầm lên, tủi thân ốm yếu nói: "Nhị sư huynh, ta cũng không biết tại sao lại như vậy nữa, có lẽ do vừa nãy đại sư huynh bất thình lình ném kiếm, doạ chân ta sợ đến mức lại bắt đầu đau rồi." 
Lục Chiêu Minh:... 
Tưởng Tiệm Vũ: "Hay là thế này, để Tiểu Nguyên qua chăm sóc ngươi." 
Y nói xong nháy mắt với Hoa Lưu Tước. 
Hoa Lưu Tước hiểu được. 
"Tiểu Nguyên á... y... y phân biệt được ra đâu là gân đâu là thịt đâu là xương không?" Hoa Lưu Tước mặt đầy ghét bỏ, "Đập quả trứng còn để cháy nồi, ta nào dám tin y." 
Trương Tiểu Nguyên:... 
Tưởng Tiệm Vũ: "Vậy đại sư huynh..." 
Hoa Lưu Tước tiếp tục lắc đầu: "Nhìn thấy hắn thôi chân ta đã muốn bật khóc rồi." 
Lục 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-giang-ho-deu-la-cao-thu/1057166/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.