Chương 4: Thời cơ phất lên
17.
Trương Tiểu Nguyên lại khoác tay nải vải hoa của mình lên, đi theo sư phụ và sư thúc cùng xuống núi.
Dưới chân núi là nơi huyện thành, lúc này sắc trời đã tối, trên đường, ngoài phu mõ đếm canh ra đã không còn ai đi lại. Xa Thư Ý tìm được một nhà trọ, trong nhà trọ chỉ còn ba gian phòng cho khách, bọn họ liền bắt đầu phân chia chỗ ở. Sư phụ nói muốn chơi cờ với sư thúc, sẽ ở chung một phòng cùng sư thúc, còn lại ba người họ tự tiến hành chia lãnh thổ.
Trương Tiểu Nguyên nghĩ, dựa theo thứ tự lớn nhỏ, y nên ở cùng với nhị sư huynh, để căn phòng còn lại kia cho Lục Chiêu Minh.
Nhưng Lục Chiêu Minh giành trước một bước kéo tay y nói:
"Ta ngủ với đệ."
Tưởng Tiệm Vũ cười he he, gật gù bày ra cái bộ mặt 'đệ biết ngay mà'.
Trương Tiểu Nguyên cảm thấy trong này nhất định có bí mật rất đen tối nào đó không thể để ai biết.
Tuy y và đại sư huynh quen biết nhau lâu hơn, nhưng Lục Chiêu Minh đeo cái mặt vô cảm vĩnh cửu, nếu phải ở cùng, y thấy hơi rén. So sánh qua lại vẫn là nhị sư huynh vừa nói vừa cười dễ chịu hơn.
Tưởng Tiệm Vũ lại đẩy đẩy y, nói:
"Ta ngủ ngáy, nếu đệ muốn được nghỉ ngơi đàng hoàng thì nên ngủ cùng đại sư huynh đi."
Trương Tiểu Nguyên quay đầu nhìn Lục Chiêu Minh muốn xác nhận lại, Lục Chiêu Minh khẽ gật đầu tiếp lời:
"Ầm ầm hơn sấm nổ."
Trương Tiểu Nguyên không nhịn được hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-giang-ho-deu-la-cao-thu/1057137/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.