Vân Nhàn ngắt cuộc gọi, nhìn hai tiểu bảo bối tròn mắt hóng chuyện, cô bật cười, búng nhẹ lên trán các con.
"Hai tiểu quỷ các ngươi bớt bát quái đi! Được rồi, hôm nay chúng ta ra ngoài ăn, cho các con thưởng thức hương vị quê hương!"
Vân Thiên và Vân Thần mặc dù tâm tư trầm ổn hơn nhiều so với những đứa trẻ cùng lứa tuổi nhưng vẫn là trẻ con. Hơn nữa lần đầu tiên được trở lại nơi mẹ sinh ra và lớn lên, các bé làm sao không hưng phấn cho được?
Chỉ là, bữa cơm này e rằng còn phải chờ đợi thêm.
Bởi vì ngay lúc này, tiếng chuông điện thoại của Vân Nhàn lại vang lên.
Vân Nhàn nhướng mày, cảm thấy thực phiền. Cô chỉ muốn đi ăn bữa trưa thôi mà, làm sao ba lần bảy lượt đều bị ngăn cản vậy!?
Vân Thiên và Vân Thần cũng cau mày, trên khuôn mặt non nớt thể hiện rõ sự khó chịu!
Có người đã nói, một trong mười cực hình trên thế gian chính là 'bị tước đoạt quyền được ăn', này tương tự như ba cái gấp của con người, như thế nào có thể nhịn a?
Ba luồng oán khí gắt gao bao lấy điện thoại của Vân Nhàn, hệt như nó là hung khí gây án cực kỳ làm người chán ghét.
Người nào đó đang chờ nghe trả lời đột nhiên lạnh lẽo, có chút nghi ngờ trông ra ngoài cửa sổ——Hôm nay nắng tốt mà!
Vân Nhàn vốn định tắt điện thoại nhưng vừa lướt thấy chữ trên màn hình liền khựng lại, đáy mắt cô nổi lên từng tia sóng gợn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-gia-hac-dao-cha-ho-ly-me-phuc-hac-song-sinh-bao-bao/2898721/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.