Cuối cùng Kim Vương quyết tâm đi đến chỗ Tô Đạt. Khoảng cách còn xa lắm nhưng mà hắn sợ muốn tè ra quần, sợ đối phương nổi điên chạy đến nắm cổ áo hắn vứt ra ngoài như lần trước. TTATT
Cố gắng lết lại gần một chút sau đó Kim Vương đột ngột quỳ xuống dập đầu. Đâu chỉ có bốn người Tô Đạt giật mình mà những người bên kia cũng há hốc mồm, sợ hãi.
Lê y sư hơi sửng sốt rồi nói: "Lạ lùng chưa kìa, chỉ đi nói một lời cám ơn mà hắn làm như bị ép đi ra pháp trường. Cái dập đầu này đúng là hù chết người ta."
Lý Ất Dương sờ sờ mũi: "Tên to con ngu ngốc này hôm nay bị gì thế nhỉ?"
Kim Vương buộc miệng thốt ra: "Tô đại nhân! Tôi có mắt nhưng không thấy Thái Sơn, đã đắc tội anh rồi! Lần này cảm ơn anh không để ý thù cũ ra tay cứu giúp bạn tôi cũng là cứu cái mạng này của tôi, Kim Vương ở đây tùy anh xử trí!"
Dẫu người này không nhớ hắn đi chăng nữa thì hắn vẫn muốn ôm hết trách nhiệm vào người bởi Baker đã xả thân vì hắn một lần, không thể vì chuyện này đến mạng cũng đi toi luôn.
Lý Ất Dương mở lớn hai mắt: "Thì ra là thế! Nhưng mà cái người họ Tô kia nhìn qua đâu giống người hẹp hòi ghi thù như vậy. Tôi nói đúng chứ Bất Vi?"
Bất Vi không có trả lời mà quay cái máy phát sóng trực tiếp vừa sửa xong về hướng của Tô Đạt. Cả Khu Bốn này chỉ có mình máy phát sóng đặc biệt này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-vu-em-vi-dien-truc-tiep/1730843/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.