Viên đan dược màu trắng này vốn do Thanh Vân đạo trưởng tặng cho, tên là Bạch Cốt Sinh Nhục đan, chỉ cần còn hơi thở dù tay chân bị đứt lìa, máu thịt bị róc sạch cũng có thể phục hồi như cũ.
Thời điểm nhìn thấy lão Collie, Tô Đạt nhớ ngay đến tác dụng của viên đan dược này, không ngờ rằng phải sử dụng nó sớm như vậy.
Lão Collie không biết đây là thuốc gì nheo hai mắt hỏi: "Đây là thứ gì? Anh muốn lừa ông già này sao?"
Tô Đạt không để ý ông ta không biết xem hàng, dẫu sao những thứ này phải có cơ duyên mới lấy được, còn người không có duyên chưa từng thấy qua làm sao mà tin cho được. Trên màn hình hiện lên một loạt chữ: "Ngài Collie có thể không tin nhưng viên đan dược này có hiệu quả tái tạo máu thịt..."
Người bên trong nói chuyện rất lâu, bọn Cái Bao Tuấn ở ngoài chờ đợi cũng dần lo lắng, chỉ sợ đã có chuyện gì xảy ra nhưng lại không dám xông vào quấy rầy bọn họ.
Mấy chục phút nữa trôi qua, cửa cũng mở ra, Tô Đạt bước ra trước tiên, hắn gật đầu với bọn Cái Bao Tuấn tỏ vẻ không có gì đáng ngại, mọi người mới nhẹ nhàng thở ra.
Tiếp sau đó lão tiên sinh cũng bước ra, có thứ gì đó đã thay đổi trên nét mặt của ông ta, nhìn lớp quần áo đắp thêm lên nơi vốn là cặp đùi nhưng vẫn không thể nhìn ra phía dưới kia có gì.
"Bốn tấm thẻ chứng minh thân phận này các ngươi hãy đem đi đi."
Bọn họ cầm lấy bốn tấm thẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-vu-em-vi-dien-truc-tiep/1730814/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.