Thang Lâm ngăn lại cái tay đang muốn sờ Ngưu Ngưu của râu ria xồm xoàm, bình tĩnh nói: "Chúng tôi không bán."
Râ xồm thu tay lại, thần bí cười nói: "Nhóc con, giá ta trả rất cao đó, nếu không phải nhìn con bò các người nuôi thật sự rắn chắc, vừa nhìn là thấy thịt chất rất dẻo dai. Còn con gà này tuy bề ngoài kỳ quái một chút, thế nhưng ta thấy mua cả đôi cũng có thể."
Cả bốn người từ trước tới nay chưa bao giờ coi Ngưu Ngưu và Tiểu Mao thành gia cầm, ngày thường bọn họ ngủ ở đâu bọn Ngưu Ngưu cũng ngủ ở đó, thậm trí món ăn cũng giống nhau.
Vậy nên Tô Bảo Nhi lập tức bực mình, trong nhà bé là người thân thiết với bọn Ngưu Ngưu nhất, cho dù là ngủ hay là ăn cơm bọn họ cũng có thể lăn lộn trong cùng một chỗ, chúng nó chính là bạn của bé!
"Không bán! Ông đi đi!" Khuôn mặt hung dữ của Tô Bảo Nhi làm râu xồm hoảng sợ.
Đứa bé thoạt nhìn vô cùng nhỏ nhắn đáng yêu, gương mặt còn có chút béo béo sao lại đáng sợ như vậy chứ, râu xồm sờ sờ râu của mình một cái, trầm giọng ra vẻ nói: "Nhóc con, đừng xen vào chuyện của người lớn như vậy, lần mua bán này rất lớn đó, nếu như cuộc làm ăn này không thành thì người lớn nhà nhóc sẽ rất tức giận."
"Vị tiên sinh này, vô cùng xin lỗi." Cái Bao Tuấn nhìn râu xồm: "Cũng không có gì dấu diếm, con bò cùng con gà đều là bạn của chúng tôi, từ nhỏ tiểu thiếu gia nhà tôi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-vu-em-vi-dien-truc-tiep/1730802/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.