"Này người câm không biết nói, nhận thua bây giờ còn kịp đấy."
Lần này Tô Đạt đã nghe được, giọng nói của người tên Toàn Lang trước mặt hắn có chút giống với giọng nói của máy móc trí năng, tuy nói là có trí năng nhưng thanh âm cũng không nghe được bất luận cảm tình nào, ngay cả khi nói ra lời khiêu khích cũng không có chút phập phùng nào.
Không biết là do trời sinh đã thế, hay là do đã tiếp xúc với máy móc thời gian quá dài mới thế nhỉ?
Thế nhưng việc đối phương gọi hắn là người câm đã làm hắn rất bất ngờ, chắc nguyên nhân cũng là hắn chưa từng nói một câu nào. Dù sao thì hắn thấy lời của Toàn Lang cũng không tệ, bởi vì hắn thật là một người câm. Có lẽ lời nói của đối phương là vô tâm, nhưng cũng nói đúng rồi mà.
Khi bắt đầu thi đấu, Tô Đạt rõ ràng cảm thấy được xung quanh sân thi đấu đã bị một thứ gì đó trong suốt bao bọc lại, chắc nó chính vòng bảo hộ hoàn toàn trong suốt mà người dẫn chương trình đã nói.
Đã đoán được đại khái vũ khí của Toàn Lang là thứ gì, Tô Đạt không đứng im ở tại chỗ nữa, mà là bắt đầu biến đổi vị trí của mình làm đối phương không thể nào nhắm chuẩn được.
Toàn Lang nhắm trượt vài lần, cười lạnh nói: "Chú mày cũng coi thường anh quá rồi đó người câm, được vậy thì hôm nay anh mày sẽ đánh cho chú từ nay về sau không thể nói được một lời nào nữa thì thôi."
Lời vừa nói ra, tâm tình bạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-vu-em-vi-dien-truc-tiep/1730798/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.