Chương trước
Chương sau
"Ngươi chắc chắn chứ? ?"

Triệu Mãn Duyên mang theo hoài nghi rất sâu với những thứ Tương Thiểu Nhứ nói đến.

Tạm lại không nói loại hài cốt này phong nấp trong hải dương hơn mấy ngàn năm, truyền thuyết Trùng Minh điểu là có thể ứng nghiệm hay không, nhưng là có một tầng nước biển màu đen dày đặc bao bọc toàn thân Hải Vương Khô Lâu, trên căn bản không khả năng dùng hỏa diễm chạm đến xương sống lưng của nó a!

Xương sống lưng của nó là phi thường hoàn hảo, lúc trước bị nhiều siêu giai pháp sư oanh tạc như vậy, nó vẫn như cũ có thể sừng sững không ngã, liền đủ để cho thấy độ dày phòng ngự của nó vượt xa quân chủ tầm thường.

"Các ngươi nghĩ biện pháp để nó lộ ra phía sau lưng, ta đục ra hắc thủy xác ngoài của nó, rót dung tương vào!" Mạc Phàm lựa chọn tin tưởng Tương Thiểu Nhứ.

"Ta đến cố định hai chân nó." Mục Ninh Tuyết nói.

Nàng lui về phía sau một ít, chính mình đứng ở trên gió biển từ từ tung bay, thân thể mềm mại như một cái lông chim trôi nổi, trắng noãn mà lại linh động.

Băng Tinh Sát Cung gọi ra, mặt trên tỏa ra hào quang gần như rọi sáng bầu trời tối tăm.

Sợi tóc màu trắng bay bay lộn xộn, hoặc nhẹ quét khuôn mặt tinh xảo, hoặc quấn vào cổ trắng như tuyết, hoặc hất lên tung bay đem đường cong eo người hoàn toàn chải chuốt đến càng thêm quyến rũ mê người!

"Thiên Băng Địa Tinh!"

Mũi tên gào thét mà qua, thình lình cuốn lên một vòng lại một vòng băng bụi tùy ý tung bay trong hải dương cùng màn trời, mà chen chúc ở trung tâm mũi tên càng là thẳng tắp đâm về Hải Vương Khô Lâu! !

"Kẽo kẹt kẽo kẹt kẽo kẹt! ! ! !"

Nước biển đông lại, nham thạch đông lại, gió biển ẩm ướt dĩ nhiên cũng đông lại thành từng sợi từng sợi bông trắng.

Hải Vương Khô Lâu phản ứng cực kỳ nhanh, đang định nhảy lên thật cao, thoát ly mảnh khu vực cực tốc đông lại này, Trương Tiểu Hầu đúng lúc lợi dụng phong thừng bện thành phong lưới, hạn chế Hải Vương Khô Lâu lại.

Trên thực tế phong lưới cũng không thể ngăn cản man lực mạnh mẽ của Hải Vương Khô Lâu, nhưng chỉ cần hơi hơi trở ngại một phen, nửa thân dưới của Hải Vương Khô Lâu sẽ lập tức bị mũi tên Băng Tinh Sát Cung của Mục Ninh Tuyết làm đông lại!

Nắm giữ Băng Tinh Sát Cung ma cụ đặc thù như vậy, Mục Ninh Tuyết triển khai ra Băng hệ ma pháp thậm chí có thể đạt đến đỉnh cao của Băng hệ, nhưng có thể thấy mũi tên này cũng tiêu hao lực lượng tinh thần của Mục Ninh Tuyết rất lớn!

Nửa người dưới của Hải Vương Khô Lâu bị đóng băng chắc chắn, không phải băng tuyết tầm thường bao trùm, mà là tinh khối cứng rắn như sắt thép, dù cho sử dụng hủy diệt ma pháp mạnh mẽ, cũng rất khó ở phía trên tạo thành một chút ngấn vỡ.

Mạc Phàm thấy Mục Ninh Tuyết thành công nhốt lại Hải Vương Khô Lâu, lập tức vòng tới sau lưng Hải Vương Khô Lâu, cũng lợi dụng độn ảnh trực tiếp lẻn vào.

"Long ~~~~~~~~~~~~~~ "

Tính cảnh giác của Hải Vương Khô Lâu tương đối mạnh, đặc biệt là khi Mạc Phàm tiếp cận lưng nó, nó lập tức phát điên vặn vẹo thân thể!

Một cái tay nó đột nhiên nổ ra một quyền lên bầu trời, Mạc Phàm lập tức cảm nhận được một luồng sóng khí vô cùng to lớn vọt đến, mạnh mẽ bức Mạc Phàm lộ nguyên hình!

Sóng khí tuôn ra hầu như trở thành một cái bình phong che chắn Hải Vương Khô Lâu, để Mạc Phàm không cách nào tới gần, đặc biệt là phần lưng nó, một tầng tiếp theo một tầng, đừng nói là tới gần đồ đằng hài cốt, muốn chạm được da thịt bên ngoài của Hải Vương Khô Lâu cũng khó khăn!

"Phàm ca, ta đến hấp dẫn sự chú ý của nó." Trương Tiểu Hầu nói rằng.

"Ngươi hấp dẫn không có tác dụng a..."

Mạc Phàm vừa dứt lời, liền nhìn thấy Trương Tiểu Hầu hóa thành một con quay gió, đột nhiên chui vào chô lỗ thủng ở lồng ngực của Hải Vương Khô Lâu.

Hải Vương Khô Lâu thể tích khổng lồ như núi, mà vị trí vết thương của nó trước đó càng như là hang núi, Trương Tiểu Hầu tài cao gan lớn, dĩ nhiên xông vào trong lồng ngực của Hải Vương Khô Lâu, như một con phệ trùng.

Quả nhiên, Hải Vương Khô Lâu rất sợ sệt loại sinh vật không hiểu ra sao tiến vào trong thân thể hắn.

Sau lưng là có hài cốt trọng yếu, lồng ngực cũng có nội tạng kết tinh.

Phá hết chi khí của nó bắt đầu biến hóa, từ trong thân thể phóng ra ngoài, muốn đánh bay ra con sâu nhỏ Trương Tiểu Hầu này.

Trương Tiểu Hầu là thật sự gan lớn, hắn không chỉ có không có thuận thế rời đi, trái lại đột nhiên chui vào trong xương ngực Hải Vương Khô Lâu, cũng dựa vào xương ngực của Hải Vương Khô Lâu tới làm cảng tránh gió.

"Long ~~~~~~~~~~~~~ "

Hải Vương Khô Lâu bắt đầu hoảng rồi, một pháp sư loài người chạy vào trong lồng ngực, giả như là tương tự như Mạc Phàm loại Lôi hệ uy lực cực kỳ cường hãn kia, chẳng khác nào là trong lồng ngực chôn bom a.

Nó dù như thế nào không thể để cho Trương Tiểu Hầu lại chui vào, liền lấy hết thảy phá hết chi phong có thể điều khiển đều phát tiết đi ra, dù cho sẽ đối với hài cốt của nó tạo thành một ít tổn thương, sẽ không tiếc.

Hành vi của Trương Tiểu Hầu đưa đến hiệu quả, Mạc Phàm nhìn thấy đồ đằng hài cốt kia!

"Tiểu Viêm Cơ!"

Mạc Phàm hô một tiếng.

Tiểu Viêm Cơ chờ lệnh đã lâu lập tức hiện lên, chói lóa mắt trên đỉnh đầu Mạc Phàm như một vầng mặt trời vậy.

Mà Mạc Phàm khoác lên hào quang cực nóng này, toàn thân bốc cháy lên đỏ hồng.

Từ mạch máu, gân cốt đến bắp thịt, da dẻ, toàn thân Mạc Phàm đều do dung tương liệt diễm hóa thành, giống như con trai của mặt trời, lộ ra uy nghiêm nóng rực vô cùng vô tận!

Hầu như trong chớp nhoáng Mạc Phàm hóa thân Hỏa Diêm Vương, đồ đằng hài cốt trên sống lưng Hải Vương Khô Lâu phát ra hồng quang, tựa hồ nóng bỏng toả nhiệt lên.

Thân thể Hải Vương Khô Lâu là nước biển, ma khí phụ thể, phá hết chi phong làm tư thái, dù cho là cốt hài cũng dính đầy vong linh tử khí.

Nhưng một khối xương trên lưng, giờ khắc này như khối thép lấy ra từ trong lò nung vậy, đỏ hồng!

Như vậy càng chứng minh lời nói của Tương Thiểu Nhứ!

Mạc Phàm không do dự, hắn lao vào như Trương Tiểu Hầu, trực tiếp lao vào trong ma thân Hải Vương Khô Lâu!

Bình thường, Thiên Hỏa không tan ra được da thịt nước biển màu đen này của Hải Vương Khô Lâu, nhưng như Mạc Phàm trực tiếp hóa thân làm một thái dương bàn ủi, mạnh mẽ hòa tan, Hải Vương Khô Lâu đang chứng khí hư cực nhược cũng chưa chắc có thể chống đỡ.

Hải Vương Khô Lâu đã cảm giác được phần lưng nóng lên đau đớn, nó đưa cánh tay chộp về phía sau, muốn bóp chết Mạc Phàm.

Lúc này Mục Bạch cùng Triệu Mãn Duyên quả đoán ra tay, bọn họ mạnh mẽ ngăn trở cánh tay ma vũ của Hải Vương Khô Lâu, cho Mạc Phàm nhiều thời gian hơn.

Sống lưng dày đặc hắc thủy rốt cục tan mở ra, Mạc Phàm cảm giác mình cũng sắp bị Thiên hỏa cho phần diệt, quá khứ rất ít dùng nhiệt độ cao như thế này!

"Dung Tương Quyền Hà!"

Mạc Phàm một quyền đánh về phía đồ đằng hài cốt.

Bắp thịt nước biển sền sệt hắc thủy ngăn chặn lại rồi.

"Ầm! ! !"

Mạc Phàm cũng không nhụt chí, lại hướng về cùng một vị trí mạnh mẽ nổ ra dung tương quyền hà uy lực lớn nhất! !

"Ầm! ! !"

Quyền thứ ba!

"Ầm! ! !"

Quyền thứ tư, dung tương đã sớm bắn tung tóe đến chung quanh, dung nham chạm vào không khí càng là đốt thành một chuỗi lại một chuỗi hỏa đằng.

Bốn quyền không có đục ra, Mạc Phàm hít một hơi, lại tiếp tục oanh kích!

Có thể nhìn thấy đồ đằng hài cốt càng ngày càng nóng, nó nguyên bản như một khối cốt thiết lạnh lẽo, không có sự sống, cũng không có sức sống, thậm chí mang theo vài phần tà tính.

Nhưng theo nhiệt độ cao càng ngày càng gần, hài cốt màu đỏ phảng phất chính nó liền đang giải phóng nhiệt lượng, chính nó liền đang thiêu đốt!

Ma thân to lớn của Hải Vương Khô Lâu, xương cũng có hơn một nghìn khối xương, chỉ có hài cốt này có chứa đồ đằng chi ấn, hoả hồng nóng rực, nó hầu như muốn thoát ly tử vong, lạnh lẽo, thân thể tà ác này, tự mình niết bàn, tự mình phi thiên!



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.