Dịch: Hoangforever
Biên: Tiếu Diện Tà Thần
” Tốt quá, Phàm ca! Quả nhiên anh không có chết!”
Trương Tiểu Hầu mặc kệ trên người đầy bùn đất bẩn thỉu, liền chạy tới ôm choàng lấy Mạc Phàm. Từ sau khi hai người từ biệt ở Bắc Thành, cũng đã hai năm rồi chưa có gặp nhau.
Khi Mạc Phàm biết tên tiểu tử này cố tình tới nơi này để tìm mình, trong lòng hắn liền cảm xúc dâng trào.
Đồng bằng Động Đình Hồhung hiểm như thế nào, Mạc Phàm là người hiểu rõ nhất. Thế nhưng Trương Tiểu Hầu lại một thân một mình tới nơi này tìm hắn.
Quả thật, điều này khiến cho Mạc Phàm rất là cảm động… cảm động đến mức nói không nên lời!
Sau khi ba người tới sơn động, Ly Mạn liền đi ngủ trước. Nguyên nhân là vì độc ở trên người nàng cũng chưa có hết hẳn.
“Đúng rồi. Phàm ca, thứ này cho anh.” Trương Tiểu Hầu cẩn thận lấy hai cái hộp đồ đựng dụng cụ từ trong ba lô ra, cười ngây ngô đưa cho Mạc Phàm.
“Thứ gì?” Mạc Phàm nhìn một chút. Nhưng do chiếc hộp chưa có mở ra, hắn cũng không biết bên trong là thứ gì.
Cái hộp đựng đồ dụng cụ này, Mạc Phàm nhìn khá là quen mắt. Nó giống như dụng cụ chứa đựng tinh phách của vong linh vậy.
“Ở trong này có hai cái tinh phách. Lão đại Trảm Không nói với em rằng linh hồn anh lúc này đang rất là nguy hiểm,cần phải có một lượng lớn tinh phách để bảo vệ. Cho nên trên đường tới đây, em có ghé qua thành phố Bỉ Dực mua lấy hai cái tinh phách…”
Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-phap-su/1672549/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.