Chương trước
Chương sau
Người dịch: Hoangforever
Chỉnh sửa: Le Hoang
“Ầm Ầm Ầm ~~~~~~~~~~~!!!!”
Một trận Lôi điện kịch liệt nổ ầm ầm từ trong nhà máy truyền ra. Âm thanh chói tai khiến bất cứ ai nghe thấy cũng phải bịt tai lại.
Trương Lộ Lộ nấp ở bên ngoài, nghe thấy âm thanh như vậy, sắc mặt liền tái nhợt, lo lắng nhìn vào trong nhà xưởng hiện ra tia chớp lấp lánh kia!!
Ánh lôi điện lấp lánh soi rọi mọi thứ xung quanh, kèm theo đó là tiếng kêu thảm thiết từ trong nhà máy truyền ra. Một vài bóng dáng xấu xí, kỳ dị lúc ẩn lúc hiện từ trong ánh Lôi Điện hiện ra. Số lượng rất là nhiều.
“Chiêu Đình……”
Nhất thời Trương Lộ Lộ không biết nên làm thế nào cho đúng.
Trương Lộ Lộ khẽ cắn môi một cái, sau đó liền chạy về phía nhà máy. Nàng không thể để cho Hứa Chiêu Đình một mình đối phó với đám yêu quái kỳ dị, vô cùng đáng sợ kia được.
Trương Lộ Lộ chạy tới cửa nhà máy. Liếc mắt nàn liền nhìn thấy 4 con có hình dạng con người vô cùng xấu xí, tứ chi của nó giống như bị thứ gì đó làm cho thay đổi biến thành dị dạng đang chậm rãi bò trên mặt đất. Mặt của bọn nó không khác gì mặt khỉ, màu da của nó thì hoàn toàn là một màu đen….
Nàng nhìn về phía xa trong nhà máy thì thấy một nam tử mặc áo choàng màu xám lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hứa Chiêu Đình. Hắn giơ chân lên đạp xuống một cước lên người Hứa Chiêu Đình đang còn đẫm máu cả người kia. Hắn tức giận nói:
“Khốn khiếp! Tên chó chết này. Tại ngươi mà kế hoạch của bọn ta hỏng bét hết cả!”
“Giáo sĩ đại nhân! Ngài để chúng tôi mang tên này đi chỗ khác. Sau đó chúng ta liền rời khỏi nơi này, tránh việc bị bại lộ quá sớm.”
Hôi Tứ vội vàng nói.
“Ta sẽ mang tiểu tử này đi. Các ngươi ở lại giết con bé này. Sau đó nhanh chóng dọn dẹp hiện trường. Không được để lưu lại bất kỳ dấu vết gì.”
Tên thủ lĩnh kia tức giận nói.
Vốn bọn họ định mai phục ở đây để giết chết mục tiêu. Kết quả là một tên tiểu tử ngu ngốc nào đó đột nhiên xông vào. Thế là kế hoạch mai phục bọn họ dày công sắp đặt sẵn liền bị phá hỏng tan tành.
Hắn tính toán thời gian một chút, e rằng mục tiêu chân chính cũng sắp tới đây rồi. Cho nên đám người này quyết không thể để mục tiêu biết được bọn họ đã mai phục ở đây từ trước. Nếu không hắn sợ quá lại bỏ trốn thì công cốc!!
Tên thủ lĩnh huýt sáo một phát, ra lệnh cho đám Hắc Súc Yêu tha Hứa Chiêu Đình cả người đẫm máu kia đi. Còn lại 4 tên thì tròng mắt nhìn chằm chằm vào Trương Lộ Lộ đột nhiên xông vào cửa chịu chết kia.
4 tên này có lẽ cũng không phải là đáng sợ nhất. Đáng sợ nhất chính là đám Hắc Súc Yêu kia. Trương Lộ Lộ có nằm mơ cũng không thể nào nghĩ ra được ở trong nhà máy cũ nát này lại có nhiều con quái vật quỷ dị như vậy. Lúc này có muốn hối hận, toan chạy trốn thì cũng đã muộn rồi.
“Gù gu gu gu gu~ ~ ~ ~~~~~!!!”
Cái đám Hắc Súc Yêu này nhìn thấy Trương Lộ Lộ xông vào như nhìn thấy một miếng thịt ngon dâng tới miệng vậy. Bọn nó liền xông về phía Trương Lộ Lộ.
Trương Lộ Lộ cuống quít khống chế Tinh Quỹ Thủy hệ. Đem vô số hạt nước ở xung quanh tạo thành một bức tường Thủy Ngự.
Thủy Ngự cũng chỉ ngăn cản được một chút đòn công kích chí mạng này.
Nó căn bản không thể chịu nổi một đoàn Hắc Súc Yêu cào xé tới kia. Rất nhanh Thủy Ngự liền bị đám Hắc Súc Yêu này công phá. Một móng vuốt xẹt qua trước ngực nàng. Ngay lập tức, một vết thương thật dài liền xuất hiện. Nhìn máu tươi phun ra xối xả mà giật cả mình. Thoáng cái song sắt han gỉ hai bên liền bị nhuộm đỏ.
“Có muốn đem nữ nhân này mang đi chỗ khác vui vẻ một chút hay không?”
Hôi Tam (*) nghe thấy Trương Lộ Lộ phát ra tiếng kêu thảm thiết. Trong đôi mắt liền hiện lên sự dâm dục.
*Nhóm 5 người này đều rất hôi. nên tác giả đặt tên là Hôi Nhất (thủ lĩnh),Hôi Nhị, Hôi Tam, Hôi Tứ, Hôi Ngũ.
“Lần này chúng ta làm việc xem như là thất bại rồi. Nếu như để công việc chậm trễ hơn nữa. Tới khi giáo sĩ đại nhân tới, hắn sẽ xử lí chúng ta đấy.”
Hôi Nhị lạnh như băng nói.
Hôi Tam vừa định lột mặt nạ của mình ra thưởng thức nữ nhân kia một chút, ngay lập tức suy nghĩ này liền biến mất sạch sẽ.
Tốt nhất nên nhanh chóng đem nữ nhân này diệt khẩu, dọn dẹp sạch hiện trường.
…………….
“Cứu...... Cứu mạng......”
Chân Trương Lộ Lộ xuất hiện một vết thương rất dài lộ cả xương ra ngoài. Nàng liều mạng đi ra ngoài hô to lên.
Nàng ở trong trường cũng chưa bao giờ gặp phải đám người hung tàn tới như vậy. Bọn họ ngay cả một chút nhân tính cũng không có, vâng theo mệnh lệnh kia sẽ xé xác nàng thành mảnh nhỏ mới thôi.
Trương Lộ Lộ mặc dù là một vị Trung cấp Ma pháp sư. Nhưng trong tình trạng bị Hắc Súc  Yêu bao vây tám hướng tập kích căn bản nàng không có cách nào thi triển ra được ma pháp.
Nàng cũng không có ma cụ phòng ngự tốt. Nếu như nàng có ma cụ phòng ngự tốt thì ma pháp Trung Cấp Bạo Lãng có lẽ cũng cứu nàng được một mạng. Đáng tiếc hiện tại nàng căn bản không có cách nào hoàn thành chuẩn xác Thủy Hệ Tinh Đồ vô cùng phức tạp kia.
Vết thương trên người nàng có chút dài. Nàng lại còn bị một đám Hắc Súc Yêu bao vây xung quanh. Cái bọn Hắc Súc Yêu này có vẻ thích thú hưởng thụ quá trình hành hạ nàng từ từ tới chết.
“Giết nhanh lên. Đừng có lãng phí thời gian của ta nữa. Có tin hay không ta đem đám các người cho Đại Quỷ ăn bây giờ!”
Hôi Nhị tức giận ra lệnh cho đám Hắc Súc Yêu.
Hắc Súc Yêu nghe thấy vậy sợ gần chết. Rốt cuộc bọn nó cũng không dám trêu đùa cô nàng đáng thương này nữa….
“Hú ú ú uuuu ~~~~~~~~!!!!!”
Đột nhiên, một tiếng sói tru trong đêm tối truyền tới.
Âm thanh vang vọng khắp nơi. Một mảnh bụi đất từ đằng xa bốc lên. Chúng cuồn cuộn cuốn tới nơi này.
Phi Sa Tẩu Thạch, vô số cát mịn giống như viên đạn găm lên người đám Hắc Súc Yêu kia. Những con Hắc Súc Yêu khác nhìn thấy cảnh như vậy liền hoảng sợ, nhảy sang bên cạnh, nhảy xuống, tránh né Phi Sa Tẩu Thạch đang bay loạn tới đây, chẳng may va vào người thì vỡ mồm.
Trong khói bụi mịt mờ, có thể nhìn thấy được một thân ảnh cường tráng, sức bật kinh khủng đang chạy như điên về phía này.
Hình dáng của nó phải to gấp 3-4 lần đám Hắc Súc Yêu kia. Một con sói to lớn với những chiếc răng nhọn hoắt liền vọt tới, cắn một phát vào người con Hắc Súc Yêu đang muốn chạy trốn kia.
“Crop!!!!”
Hai hàng răng khép lại. Nhất thời tiếng xương vỡ liền truyền ra, kèm theo đó là tiếng kêu đau đớn, thảm thiết của con Hắc Súc Yêu này. Nó đã bị cắn đứt đôi thành hai đoạn!!
Nửa phía trên con Hắc Súc Yêu liền rơi xuống mặt đất. Nhưng nó vẫn chưa có chết. Nó dùng hai chi trước không ngừng lết trên mặt đất, hòng thoát được càng xa càng tốt sinh vật đáng sợ này.
U Lang Thú nhấc chân trước lên, sau đó đạp cái bụp xuống đầu con Hắc Súc Yêu này. Nhất thời máu rơi đầy đất.
Con Hắc Súc Yêu này không kịp nhảy sang chỗ khác trốn, lúc này đã chết không thể chết hơn được nữa!
Trước đó một khắc, nó đang còn hưởng thụ khoái cảm do hành hạ cô nương thảm thương kia mang lại. Thế nhưng một khắc sau, nó đã tự mình cảm nhận quá trình hành hạ đau đớn kia.
Trương Lộ Lộ ở trên mặt đất, máu chảy đầm đìa, sắc mặt tái nhợt chợt ngẩng đầu lên. Nàng nhìn thấy một sinh vật có hình dáng giống con sói có màu lông xanh biếc, rất là đẹp đẽ.
Con vật này đứng bên cạnh nàng, rõ ràng nó muốn bảo vệ cho nàng. Khi Trương Lộ Lộ nhìn thấy rõ nam tử quen thuộc đang ngồi phía trên con sói này, nước mắt liền trào ra.
Nàng biết người này. Hắn chính là Mạc Phàm. Người mà Hứa Chiêu Đình thường xuyên nhắc tới. Và cũng chính là đại ma đầu mà toàn trường nghe tới phải biến sắc.
“Cậu…cậu nhanh chạy khỏi đây đi. Bên trong còn có rất nhiều con như vậy nữa.”
Trương Lộ Lộ khóc nức nở nói.
“Thật không?”
Mạc Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm vào đám Hắc Súc Yêu và 4 tên mặc áo choàng màu xám tro kia,
“Có bao nhiêu, tôi giết bấy nhiêu!”
Mạc Phàm từ trên lưng U Lang Thú nhảy xuống. Hắn đỡ Trương Lộ Lộ ngồi xuống bên cạnh.
“Ách ô ~~~~!!”
Do Mạc Phàm ra lệnh lúc trước nên U Lang Thú phải kiềm nén lại sở thích thích giết chóc của mình. Nhưng lúc này được sự cho phép của Mạc Phàm, nó liền vọt tới 4 con Hắc Súc Yêu ở gần bên cạnh.
U Lang Thú vừa mới đụng, vừa mới vả một cái, hai con Hắc Súc Yêu có hình thể khá là nhỏ kia liền bay thẳng ra ngoài, đụng ngay tấm kính kim loại, rơi loảng xoảng ồn ào cả một vùng.
Hai con Hắc Súc Yêu khác lợi dụng U Lang Thú tấn công vào con kia liền cắn lên người U Lang Thú, cố gắng cắn đứt da, lột da U Lang Thú xuống….
U Lang Thú căn bản không thèm để ý loại vết thương nhỏ này. Nó quay người lại, rồi dùng chi trước vồ bừa một con. Ngay lập tức con Hắc Súc Yêu này liền bị đánh bay thẳng vào một tòa nhà cao tầng.
U Lang Thú đứng dưới chờ đợi con Hắc Súc Yêu có hình thể nhỏ này từ trên không trung rơi xuống. Sau đó hung hăng đạp một cái. Thân thể con Hắc Súc Yêu này còn chưa có rơi xuống đất thì đã bị đạp cho xương cốt vỡ vụn….
“Mục tiêu xuất hiện, phía trên, nhanh lên!!”
Mắt Hôi Nhị lộ ra hung quang, liền phát ra một mệnh lệnh đối với mấy con Hắc Súc Yêu ở phía sau.
Ba tên mặc áo choàng xám còn lại cũng phát ra mệnh lệnh với đám Hắc Súc Yêu mà mình khống chế. Bọn họ còn tưởng rằng hành động lần này đã thất bại. Ai mà ngờ được mục tiêu tới đây, nhìn thấy cảnh tượng chiến đấu trước mặt mà vẫn chui vào chỗ chết. Cái này quả thực hợp ý bọn họ!!
Bên ngoài cửa sắt, Mạc Phàm đứng chắn phía trước cho Trương Lộ Lộ đang còn bị thương ở phía sau. Hai con mắt của hắn như Hàn Băng Kiếm lạnh lùng nhìn đám Hắc Súc Yêu đông nghịt xông về phía mình kia.
Trương Lộ Lộ đang hít từng hơi thở. Đột nhiên nhìn thấy một đám ít nhất 15 con Hắc Súc Yêu xông về phía này, xém tí nữa thì bất tỉnh nhân sự.
Quần công quả thật là tình huống mà Ma Pháp sư không có năng lực bảo vệ kiêng kỵ nhất. Một khi Ma Pháp Sư bị quần công, họ căn bản không thể nào thi triển ra được ma pháp!
Trương Lộ Lộ cảm thấy tuyệt vọng trong lòng. Xem ra nàng phải chết ở chỗ này thật rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.