*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Hoangforever
Mạc Phàm cũng không dám đuổi theo nữ yêu lột da kia. Lúc này hắn vô cùng lo lắng cho đứa bé đang còn ở trong nhà.
Vừa chạy về tới cửa phòng, Mạc Phàm đã nghe thấy tiếng khóc của đứa bé. Nó khóc khá là to. Cũng không biết lúc này nó nhìn thấy được hình ảnh đáng sợ gì.
” Khóc, chỉ biết có khóc. Đây là thứ ta ghét nhất… ta ghét nhất là nghe tiếng trẻ con khóc… bắt đầu…. bắt đầu từ bây giờ….ta liền… ta rốt cuộc không cần phải nghe tiếng khóc inh tai nhức óc này nữa rồi. Kiệt! Kiệt!….”
Giọng nói của một người đàn ông cũng được phát ra từ bên trong.
Quả thật giọng nói này giống như trong cổ họng có chất lỏng sền sệt nào dính vào vậy. Giọng nói rất là kỳ quái. Nó căn bản không giống giọng nói của con người!
” Phạm Mặc! Nhanh! Hắn còn chưa có lột da xong hết. Nếu như hắn lột da xong. Đứa bé này chắc chắn phải chết.”
Giọng nói lo lắng của Linh Linh từ trong tai nghe vọng ra.
” Người yên tâm! Ta sẽ không để nó được như ý đâu!”
” Độn Ảnh!”
Mạc Phàm đang còn đứng ở cửa. Đột nhiên thân thể hắn trầm xuống mặt đất, giống như một bãi nước chui vào trong bóng tối vậy.
Hắn bắt đầu điều khiển bóng của mình từ từ chui qua khe nhỏ ở dưới cửa tiến vào trong nhà.
Sau khi bóng vào thành công, Mạc Phàm lại từ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-chuc-phap-su/1672391/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.