Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hình ảnh Mạc Phàm tiến vào vị diện
Ánh mắt của mọi người liền chăm chú nhìn vào Mạc Phàm. Rồi sau đó quay sang nhìn chăm chú vào sinh vật mà Mạc Phàm vừa triệu hoán tới. Rõ ràng sinh vật vừa triệu hoán tới kia chính là một con U Lang Thú có thân thể vô cùng cường tráng!!
” Xem ra sinh viên Mạc Phàm này có ý niệm còn cường đại hơn so với tưởng tượng của chúng ta.”
Lão giáo sư đẩy cặp kiếng lên. Trên khuôn mặt hiện ra nụ cười.
” Đây có lẽ không phải là lần Triệu hoán đầu tiên của hắn. Lần Triệu hoán đầu tiên làm sao có thể Triệu hoán ra con U Lang Thú được cơ chứ.”
Một vị nữ giám khảo mang theo vài phần nghi ngờ nói.
” Đây đích thực là lần Triệu hoán đầu tiên của hắn. Điều này ta đảm bảo…Tiêu viện trưởng, sinh viên hệ triệu hoán này, chúng ta muốn.”
Chủ nhiệm hệ triệu hoán Tưởng Vân Minh nói.
La Tống và quản gia của hắn đứng ở bên cạnh, nhìn thấy con U Lang Thú đang đứng sờ sờ trước mặt Mạc Phàm. Trên khuôn mặt bọn họ liền hiện ra sự kinh ngạc không thôi.
Lừa người à??
Chưa từng nghe thấy ai nói rằng, lần triệu hoán đầu tiên lại có thể triệu hoán ra U Lang Thú!
U Lang Thú là một sinh vật có lực chiến đấu ngang bằng với một con yêu ma cấp nô bộc. Ở trong cấp bậc Sơ cấp Ma Pháp Sư thì lực chiến đấu của nó đè ép tất cả các hệ khác. Không cần phải bàn cãi.
Hắn không có dùng bất kỳ đạo cụ phụ trợ nào. Thế nhưng trong lần triệu hoán đầu tiên ….Tiểu tử này có cái vận cứt chó gì vậy? Con U Lang Thú kia phải ngu xuẩn tới trình độ nào cho nên mới bị thu phục dễ dàng như vậy chứ??!!
” Tiểu Tống! Hình như vị chủ nhiệm hệ triệu hoán Tưởng Vân Minh kia muốn có hắn.”
Lý quản gia vẻ mặt lúng túng nói.
” Muốn hắn?? Thật không vậy!!”
La Tống nói thẳng.
Ở bên kia, 5 vị giám khảo đang còn thảo luận, bàn bạc.
Tưởng Vân Minh là chủ nhiệm hệ Triệu hoán, cho nên hắn muốn người sinh viên tên là Mạc Phàm này về đội của mình. Hệ Triệu hoán bọn họ nếu như không thu nhận Mạc Phàm. Thì cái hệ này có lẽ tuyệt diệt là điều hiển nhiên rồi.
Tiêu viện trưởng cũng chính là lão giáo sư đeo mắt kiếng. Lúc đầu, hắn đối với Mạc Phàm đã vừa ý. Cho nên, ý kiến lúc này của hắn cũng là đồng ý.
Mà ba vị còn lại rõ ràng thái độ là do dự. Bọn họ đang còn do dự phần biểu hiện vừa rồi của Mạc Phàm không biết có đủ tư cách tiến vào học phủ Minh Châu hay không.
“Triệu hoán ra U Lang Thú, cũng không có gì gọi là quá đặc biệt. Học phủ Minh Châu không phải luôn nổi tiếng về thực chiến hay sao? Cái con U Lang Thú kia, một mình ta cũng có thể tiêu diệt hết cả đám được.”
La Tống không đợi giám khảo đưa ra quyết định, liền từ trên khán đài nhảy xuống, nói.
Kỹ năng ” Đích Ba” của người này vận dụng đã vô cùng thành thạo rồi. Hắn nhẹ nhàng bước chân ra thì đã nhanh chóng bước tới trước mặt Mạc Phàm.
Đối mặt với một con U Lang Thú hung mãnh, La Tống kia hình như cũng không có e ngại gì. Ngược lại hắn còn khinh thường, nói:
” Để con U Lang Thú này chơi đùa với ta một chút. Để ta xem thực lực của nó có đúng như lời đồn đãi hay không.”
” Được! Được! Ta đang còn lo lắng không biết tìm đối thủ nào cho nó để thử thực lực.”
Mạc Phàm toe toét cái miệng ra cười nói.
Con U Lang Thú triệu hoán tới nơi này chủ yếu là để chiến đấu. Mạc Phàm lần đầu tiên triệu hoán nó tới đây, thật ra cũng chỉ để biểu diễn cho mọi người xem mà thôi. Quả thật như thế này không tốt cho vị huynh đệ U Lang Thú trời sinh dã tính kia.
Mạc Phàm quay sang nhìn U Lang Thú. Con U Lang Thú liền mạnh mẽ quay cái đầu to lớn dữ tợn về phía Mạc Phàm. Ngay lập tức, Mạc Phàm cảm nhận thấy hơi thở nóng hổi phả vào mặt mình.
Nếu là ngày trước, chắc chắn Mạc Phàm sẽ bị con U Lang Thú này hù dọa cho sợ chết khiếp. Nhưng con U Lang Thú này lại do hắn triệu hoán ra. Cho nên cảm giác lúc này của hắn hoàn toàn khác hẳn. Cảm giác giống như hắn và còn U Lang Thú này đã là lão bằng hữu từ rất lâu rồi vậy.
Mạc Phàm lấy tay sờ sờ đầu lão bằng hữu, nói:
” Hắn muốn khiêu chiến với người. Ngươi có muốn ứng chiến hay không?”
U Lang Thú liền quay đầu lại. Hai con mắt lạnh lẽo nhìn chăm chú vào La Tống ở phía bên kia. Thoáng chốc, trong đôi mắt của nó liền hiện ra chiến ý và địch ý!
” Cái loại Phá Lang như người, ở trong nhà chúng ta không khác gì chó giữ nhà.”
La Tống cười nhạo nói.
Đồng bạn mới của Mạc Phàm – U Lang Thú hình như nghe hiểu được đối phương đang còn chế nhạo mình. Cái đầu của nó liền co lại!
“Ách ô ~~~~~~~~~~”
Chiếc miệng tràn đầy răng nanh liền mở ra. Có thể thấy từ sâu trong cuống họng con U Lang Thú đang còn dâng lên một cỗ năng lượng vẩn đục.
U Lang Thú vừa hung hăng phun ra. Ngay lập tức, đạo vừa phun ra mạnh mẽ kia liền biến thành một cơn bão cát hung dữ, cuồn cuộn cuốn cát sỏi ở xung quanh lên!
Phi Sa Tẩu Thạch!!
Mạc Phàm thấy vậy trên khuôn mặt liền hiện ra sự vui mừng.
Ngày đó, khi Mạc Phàm còn đang rèn luyện dã ngoại. Không phải con U Lang Thú của Bạch Dương sử dụng Phi Sa Tẩu Thạch khiến cho đám bọn họ rất là khổ sở hay sao. Mà càng làm cho Mạc Phàm vui mừng hơn nữa, đó là hơi thở con U Lang Thú của hắn hình như mạnh hơn con U Lang Thú Bạch Dương vài phần. U Lang Thú của hắn phun ra Phi Sa Tẩu Thạch quả thực chính là bão cát. Nó giống như một con rồng đất bay nhanh về phía La Tống vậy!
La Tống nhìn thấy vậy. Thế nhưng hắn cũng không có hoang mang. Trái lại, hắn liền bước sang bên cạnh một bước.
Thân thể của hắn nhanh chóng di động song song với mặt đất. Mà Long Đất cuốn theo cát đá mù mịt kia cũng chỉ sượt qua bên cạnh hắn mà thôi. Nó cũng không có đả thương được La Tống.
Hai con mắt U Lang Thú nhìn chằm chằm vào cái thân thể đang di động kia, rồi thầm đánh giá trong lòng: Tiểu tử mập mạp này rất là nhanh nhẹn.
U Lang Thú bỏ qua Phi Sa Tẩu Thạch. Nó liền sử dụng tứ chi cường tráng của mình.
Hai con mắt nó khóa chặt La Tống. Hai chi sau mạnh mẽ đạp xuống đất một cái. Thân thể của nó liền phóng vút lên. Bộc phát ra một tốc độ rất là kinh người!!
Tứ chi của nó dẫm lên cát sỏi lưu lại dấu chân rất sâu. Nó trong nháy mắt phóng vào không trung với một lực lượng khổng lồ khiến cho Mạc Phàm thầm nghĩ: nếu như mình cưỡi trên lưng của nó, không biết cảm giác lúc đó sẽ như thế nào nhỉ??
U Lang Thú trong thoáng chốc phát động ra sức bật rất là kinh khủng. Ngay lập tức, tốc độ của nó tăng lên chóng mặt. Nếu như nó kết hợp với lực đánh và móng vuốt của chi trước thì chỉ trong vòng tíc tắc có thể đem sinh vật ở trước mặt kia xé thành hai nửa.
Mạc Phàm cũng muốn nhìn xem, cái thằng tiểu tử mập mập tự cho mình là tài giỏi kia sẽ ứng phó với một con U Lang Thú có tốc độ kinh hồn đang còn đánh tới sẽ như thế nào.
La Tống đang còn đứng ở đằng xa, liền phát hiện thấy con U Lang Thú giẫm chân một cái đã đuổi theo tới chỗ mình rồi. Thế nhưng trên khuôn mặt của hắn cũng không có hiện ra một chút hoang mang, rối loạn nào.
” Đích Ba – Hãm Lạc!”
La Tống nhanh chóng hoàn thành Tinh quỹ Thổ hệ. Hai tay hắn nặng nề đánh lên mặt đất.
Ngay lập tức, mặt đất sân thí luyện liền ngọ nguậy. Lúc đầu, cái sân này toàn là đất pha cát sỏi cứng rắn. Thế nhưng, dưới sự khống chế ” Đích Ba” của La Tống, nó lại biến thành một tầng bùn cát mềm nhũn.
Mà tầng bùn cát này lại nhanh chóng ba động theo phương hướng ngược nhau, giống như vòng xoáy nước vậy.
Bốn chân U Lang Thú đang chạy đột nhiên rơi xuống. Nó rơi vào bên trong tầng cát sỏi mềm nhũn kia. Điều này khiến cho tốc độ đuổi theo của nó giảm đi rất là nhiều.
Tốc độ đuổi theo bị tầng cát sỏi mềm nhũn này ảnh hưởng thì không nói làm gì. Đằng này, cả mặt đất lại không ngừng kéo nó lún sâu vào bên dưới.
Lực khống chế của La Tống khá là hoàn hảo. Hắn có thể đem diện tích mặt đất xung quanh U Lang Thú tạo thành một cái hố sâu ở bên dưới. Sau đó hắn lại tạo ra một dòng xoáy không ngừng lôi kéo U Lang Thú vào cái hố mình đã đào sẵn kia. Kết hợp hai kỹ năng này hắn tạo thành một khu vực Lưu Sa khá là lớn! Lưu Sa: Cát chảy Lưu Sa không ngừng chảy xuống dưới. Mà U Lang Thú thì không ngừng bị nó kéo về trung tâm dòng xoáy.
” Nhanh lên! Chạy nhanh hơn nữa! Cố gắng chạy đi!!”
Mạc Phàm ở phía đằng xa âm thầm reo hò.
Dù sao tốc độ của Lưu Sa rất là chậm chạp. Nếu như tốc độ của U Lang Thú có thể nhanh thì việc U Lang Thú thoát khỏi lực hút của Lưu Sa là điều hoàn toàn có thể xảy ra. Một khi lực hút nhỏ hơn tốc độ chạy của U Lang Thú thì Lưu Sa cũng chỉ là một khu vực làm chậm mà thôi.
“A ô ~~~~~~~~~~~~~~!!!”
Dường như U Lang Thú bị chọc giận. Nó ngẩng đầu lên, gầm thét lên một tiếng đầy uy vũ.
Ngay sau đó, U Lang Thú nặng nề mở tứ chi mình ra rồi mạnh mẽ rút tứ chi đang bị lún trong cát ra.
Nó bắt đầu đẩy nhanh tốc độ chạy của mình lên. Tứ chi của nó nhanh chóng thay đổi tốc độ. Tốc độ của nó càng lúc càng nhanh…
Hai chân trước, hai chân sau của U Lang Thú lúc này đã không còn nhìn thấy rõ được hình dáng nữa rồi. Nó đang cùng Lưu Sa đua tốc độ. Lưu Sa thì vẫn duy trì tốc độ sụt lún của mình. Nhưng U Lang Thú trong cơn tức giận, tốc độ chạy của nó càng lúc càng nhanh…
Rốt cuộc, Lưu Sa không còn tạo thành trở ngại đối với nó nữa….
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.