Chương trước
Chương sau
Thời gian dần trôi. Thoáng chốc một ngày dài cũng đã trôi qua.
Thực ra tốc độ tu luyện của Mạc Phàm so với thế giới thực nhanh hơn rất là nhiều. Mặc dù tu luyện có phần khô khan. Thế nhưng hắn vẫn kiên trì, nỗ lực tu luyện nó trong một khoảng thời gian dài.
Trong các tiểu thuyết võ hiệp người ta thường hay nói rằng khổ tu mấy năm cũng trong một cái nháy mắt mà thôi. Nó quả thật là lừa người mà! Mạc Phàm chân thực trải nghiệm bế quan tu luyện mới biết được cảm giác khổ tu này, nó khó chịu như thế nào. Hắn khó chịu tới nỗi sắp biến thành một con chó rồi. Vô số lần hắn muốn bước ra khỏi phòng, đi chơi cho thoải mái. Thế nhưng hắn vẫn nhịn lại được.
Lần bế quan này làm cho Mạc Phàm hiểu được câu ” học không có bến bờ” và ” ma pháp không giới hạn” mà mọi người thường hay nói, nó là như thế nào. Quả thực nó chính là một con đường tu luyện dài đằng đẵng. Tu luyện tới lúc già cũng chưa hết.
Nếu như hắn không có nghị lực thì chuyện này đối với hắn mà nói có lẽ hắn chưa chắc đã làm nổi.
Mà thôi, nói nhiều làm gì. Dù sao hắn cũng đã khổ tu suốt 1 năm trời rồi.
” Mạc Phàm, lại đây, ăn đùi gà đi con! Ngày mai là ngày con tham gia thi tuyển. Cho nên, con phải cố gắng nỗ lực thi đậu vào một học phủ danh tiếng nha….Nhưng theo cha nghĩ, dựa vào cái thiên phú song hệ kia của con, thì cái học phủ nổi tiếng kia chắc chắn sẽ nhận con vào ngay thôi.”
Mạc Gia Hưng làm một bàn thức ăn ngon, tươi cười nói với Mạc Phàm.
” Con không dự định đem thiên phú song hệ của mình đi thi tuyển.”
Mạc Phàm nói.
Sau khi suy nghĩ một cách cẩn thận, Mạc Phàm quyết định sẽ làm một người bình thường như bao người khác.
Hình ảnh 4 vị Trung cấp Ma Pháp Sư Đông Phương Thế Gia kia chết không minh bạch vẫn còn rất mới trong ký ức của Mạc Phàm. Điều này khiến cho Mạc Phàm ý thức được một điều rằng. Cho dù thực lực có mạnh đi chăng nữa thì hắn cũng không thể nào bất bại mãi được. Mầm mống hậu hoạn vẫn còn lưu lại thì nguy hiểm chắc chắn vẫn còn đó.
Huống hồ, hiện giờ hắn còn phải tu luyện Hỏa hệ và Lôi Hệ nữa. Hắn còn phải cố gắng hoàn thành Tinh Đồ một cách hoàn chỉnh để phóng thích kỹ năng ra ngoài. Mà cái vấn đề này, bên trường học chưa chắc đã giúp đỡ cho hắn.
” Vậy con định dùng cái gì để tham gia thi tuyển??”
Mạc Gia Hưng khó hiểu, nghi hoặc hỏi.
” Hệ triệu hoán.”
” Người thức tỉnh ra hệ triệu hoán khi nào vậy?”
Mạc Gia Hưng vẫn mờ mịt, khó hiểu hỏi.
Còn Tâm Hạ thì mở to hai con mắt ra nhìn Mạc Phàm.
…………
Quả thật, Mạc Phàm dự định thi vào Học phủ Minh Châu. Thế nhưng hắn lại dùng 1 hệ để tham gia thi tuyển. Và hệ đó chính là hệ Triệu hoán.
Nếu như Mạc Phàm nhớ không lầm, trước khi bước vào kỳ thi tốt nghiệp lên đại học, người có Tinh trần ở đẳng cấp thứ 3 thì rất là trâu bò rồi. Ngày đó, Mục Trác Vân còn cố tình làm ra một buổi thiết yến chiêu đãi mọi người để khoe thành tích của Vũ Ngang cơ mà!
Mặc dù, hiện tại Mạc Phàm chưa một lần sử dụng kỹ năng của Hệ triệu hoán. Thế nhưng hắn cũng đã tìm hiểu tin tức liên quan tới Học phủ Minh Châu rồi. Nếu như hắn nói cho giám khảo biết hệ đầu tiên của mình là hệ Triệu hoán. Hơn nữa Tinh trần của hệ Triệu hoán còn đạt tới đẳng cấp thứ 3. Thì chắc chắn bọn họ sẽ thu nhận hắn vào trường theo trường hợp đặc biệt!
Hay nói toạc ra, hắn chính là một dân tộc thiểu số tham gia thi tốt nghiệp THPT được cộng thêm chế độ.
Xác suất lần đầu tiên Thức tỉnh ra Hệ Triệu hoán còn thấp hơn cả Lôi hệ. Nó còn chưa chắc đã là dân tộc thiểu số nữa cơ. Mà phải nói nó là dân tộc sắp bị tuyệt chủng thì đúng hơn.
Trong 1 ngàn người có thể cho ra 1 người Lôi hệ. Nhưng thí sinh trong cả nước lại tính bằng đơn vị hàng nghìn.
Mà Học phủ Minh Châu lại là một trong những học phủ hàng đầu trong cả nước. Cho nên tiêu chí về tư chất của bọn họ chắc chắn cũng đứng hàng đầu trong cả nước rồi. Cho dù người có là Lôi hệ cũng vậy…. Từ 1 nghìn học sinh trong khắp cả nước, bọn họ cũng chỉ thu nhận lấy 1 người. Mà từ nghìn người nhận vào, bọn họ cũng chỉ chọn ra 1 người đặc biệt.
Mà thu nhận học sinh đặc biệt, Học phủ Mình Châu còn phân biệt hệ nữa. Và những hệ đó chính là ” Nguyền rủa hệ” của Hắc Ma Pháp. ” Không gian hệ” và ” Triệu hoán hệ” của Không gian ma pháp.
Lúc đầu, Mạc Phàm tính lấy Ám ảnh hệ đã trưởng thành một chút tham gia thi tuyển. Thế nhưng tiêu chuẩn của Học phủ Minh châu cũng quá là cao đi. Cho dù hắn có kỹ năng cấp 3 Độn Ảnh – Ám ảnh hệ thế nhưng chưa chắc bọn họ đã thu nhận hắn.
Thi tốt nghiệp trung học ma pháp không khác gì Đại lãng đào sa. Rất nhiều người trong cả nước đều tham gia thi tuyển. Vì vậy có vô số Ma Pháp Sư trẻ tuổi, nghịch thiên, cần cù, có thiên phú dị bẩm, bối cảnh hùng hậu là điều hoàn toàn bình thường. đại lãng đào sa: như kiểu chọn lọc khắt khe. Mà kiểm tra tu vi, kỹ năng đối với học phủ, đại học mà nói đó nó cũng chỉ là những hạng mục cơ bản mà thôi. Học sinh muốn vượt qua cửa ải giám khảo thì bọn họ phải thể hiện ra được bản lĩnh đặc biệt….
Bọn họ muốn Mạc Phàm thể hiện ra bản lĩnh đặc biệt? Nếu nói về bản lĩnh, Mạc Phàm có không ít. Thế nhưng vì sao hắn vẫn lựa chọn chỉ dùng có mỗi một Hệ Triệu hoán để tham gia thi tuyển?
Tất nhiên, điều đầu tiên đó là hắn vẫn muốn mình là một ngôi sao tỏa sáng rực rỡ trên khán đài còn hơn là giả bộ làm một người bình thường. Điều thứ hai thì giống như câu nói Mạc Phàm đã từng trả lời Mạc Gia Hưng và Tâm Hạ. Đó là ” Nếu như hệ Triệu hoán được Học phủ Minh Châu coi trọng nhiều tới như vậy thì việc gì hắn phải hao tâm tổn sức mang hệ khác ra thi tuyển làm cái gì?”
………..
Đối với người khác mà nói kỳ thi tốt nghiệp THPT ma pháp chính là một chuyện đại sự quan trọng bậc nhất ở trong đời. Nhưng đối với Mạc Phàm thì nó cũng bình thường như bao chuyện khác.
Mạc Phàm không tham gia cuộc thi theo hình thức chính thống. Hắn lựa chọn thi tuyển theo hình thức phỏng vấn. Trong thế giới mà hắn đang sống này, hình thức này vẫn có.
Bên trong địa điểm phỏng vấn của học phủ Minh Châu.
Lúc này Mạc Phàm đang thể hiện ra năng lực hệ Triệu hoán của mình cho 5 vị giám khảo kiểm tra. Mà 5 vị giám khảo Học phủ Minh Châu kia đều hỏi hắn một số câu hỏi có liên quan tới kiến thức ma pháp để kiểm tra xem năng lực hiểu biết của hắn về ma pháp có sâu không. Sau đó bọn họ bắt đầu kiểm tra cường độ Tinh trần.
” SSS. Đây là tiêu chuẩn trúng tuyển thấp nhất của trường chúng ta. Nhưng từ lúc người vào đây cho tới giờ, người vẫn chưa sử dụng kỹ năng của hệ triệu hoán. Điều này làm cho chúng ta rất là khó khăn trong việc lựa chọn. Mặc dù kỹ năng hệ Triệu hoán thì không…. cần phải luyện tập. Nhưng chỗ khó của nó lại chính là người làm sao thao túng được thú Triệu hoán.”
Một giáo sư ma pháp mang một cặp kính dày cộm cẩn thận đánh giá Mạc Phàm.
Hệ Triệu hoán khá là ít. Cho nên bọn họ nhận hay không nhận người học sinh này là một vấn đề nan giải, đau đầu.
Hắn có kiến thức cơ bản rất là vững chắc. Nhưng lại không có thứ gì nổi bật. Cho nên muốn đột phá lên cấp bậc Trung cấp trong một khoảng thời gian ngắn là điều không có khả năng đối với hắn.
Nhưng lần này, học sinh hệ Triệu hoán dự thi vào Học phủ Minh Châu bọn họ quả thật quá ít ỏi. Cho nên để gom đống học sinh này lại làm một cái ký túc xá có lẽ không được đồng đều cho lắm.
” Chủ nhiệm Lư bên kia có nói, bọn họ nhìn trúng một Thổ hệ Ma Pháp Sư vô cùng xuất sắc. ” Đích Ba” của hắn sử dụng vô cùng đặc biệt. Hắn phóng thích ra ” Đích Ba” có hiệu quả không khác gì cát lún, khiến cho một con thú thí luyện bị vây khốn.”
Một nam giám khảo buộc nơ nói.
” Nói như vây, hai người bọn họ chỉ có thể thu nhận 1 người?”
Lão giáo sư đeo cặp kiếng dày cộm hỏi lại.
” Đúng vậy.”
” Học sinh Mạc Phàm, thế này đi. Ta nghĩ người hình như đã có thể đem 7 viên hạt sao nối liền lại với nhau. Cho nên chúng ta cũng rất muốn xem sinh vật mà lần đầu tiên người triệu hoán ra đến tột cùng là sinh vật như thế nào. Sau khi xem xong, chúng ta sẽ lựa chọn người hoặc sẽ là tên Thổ hệ Ma Pháp Sư kia.”
Mạc Phàm suy nghĩ một chút, cảm thấy bọn họ nói cũng đúng.
Cũng khéo, kỹ năng sơ cấp của hệ triệu hoán – Không gian triệu hồi, hắn cũng chưa có thử qua.
” Chúng ta cho người thời gian là 1 tuần lễ để chuẩn bị. Một tuần sau, người tới sân thí luyện chúng ta. Khi đó, chúng ta sẽ mời lão sư dạy học môn Triệu hoán tới để đánh giá kết quả cho người…. Đúng rồi. Người là lần đầu tiên Triệu hoán đúng không? Thế thì, ta khuyên người nên sử dụng 1 ít đạo cụ phụ trợ. Như vậy khi triệu hồi sinh vật ra, nó sẽ mạnh hơn một chút. Chúng ta cũng không ngại việc người sử dụng đạo cụ phụ trợ đâu.”
Vị lão sư đeo mắt kiếng rất là có thiện ý, lên tiếng nhắc nhở.
” Vâng! Cám ơn mấy vị lão sư.”
Vừa ra khỏi đại sảnh phỏng vấn, trên khuôn mặt Mạc Phàm liền hiện ra một chút kỳ quái.
Thật ra, hệ Triệu hoán cụ thể như thế nào, quả thực hắn cũng không có biết nhiều. Một năm qua, toàn bộ thời gian hắn dùng để tu luyện và nghiên cứu kiến thức cơ bản.
Nếu không có vị lão sư kia lên tiếng nhắc nhở rằng lần đầu tiên Triệu hoán nên sử dụng một số đạo cụ phụ trợ thì có lẽ khi hắn Triệu hoán sẽ có rất ít sinh vật xuất hiện.
Mạc Phàm cũng có xem qua một chút giới thiệu về hệ này như sau.
Kỹ năng Sơ cấp Ma pháp hệ Triệu hoán ” Không gian triệu hồi” là một trong số những kỹ năng có tính không ổn định cao nhất. Hơn nữa, nó còn phụ thuộc vào vận khí rất là nhiều.
Nếu như vận khí hắn tốt. Hắn triệu hồi ra một sinh vật mạnh phi thường thì điều này cũng không quá là ngạc nhiên. Con này có lực chiến đấu ban đầu so với Lôi hệ còn kinh khủng hơn rất là nhiều.
Nếu như vận khí hắn không tốt. Hắn triệu hồi về một sinh vật ù ù cạc cạc, nhìn đã mắc cười… thì hắn thà nuôi một con chó còn tốt hơn!
Vừa khéo kiểm tra lần này bọn họ yêu cầu hắn sử dụng kỹ năng hệ triệu hoán. Thế thì hắn sẽ dùng kỹ năng này làm thủ tục nhập học vậy. Điều này khiến cho nội tâm của hắn vô cùng mong chờ.
Về phần đạo cụ phụ trợ. Có lẽ cái này, hắn chắc chắn phải đi tìm rồi.
Tháp ma pháp Đông Phương Minh Châu là nơi rất nhiều Ma Pháp sư có hệ khác nhau trong cả nước làm thành viên. Cho nên những vật phẩm về hệ Triệu hoán có lẽ bọn họ có bán….
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.